NHỮNG CON CHỮ TÌNH YÊU - Trang 305

lại quá - khó chịu như vậy.” Sự phẫn nộ bị dồn nén của cô với chính bản
thân mình vì đã để tâm quá nhiều đang khiến cô tức tối hơn cô muốn.

“Tôi nghĩ cô sẽ sử dụng một từ ‘đặc biệt’ mà cô đã sử dụng lần trước,
Laura,” Fenella nói.

“Tôi đã thầm nói từ đó trong đầu. Tôi đã rèn luyện bản thân không được
thốt nó ra miệng, hay ít nhất không làm thế quá thường xuyên, bởi vì tôi
làm việc trong một hiệu sách. Nhưng chị phải hiểu ý tôi! Ông ta quả là
một... kẻ phiền toái! Ý tôi là, đến bao giờ thì ông ta mới trả lời email chứ,
cho dù chỉ để từ chối! Ngày mai là liên hoan văn học bắt đầu rồi, vì Chúa!”
Cô thậm chí đã gọi điện cho Marion, bà chủ quán trọ mà cô đã ở tại Ireland,
để hỏi xem bà ấy có biết gì không, nhưng tất cả những gì bà ấy có thể nói là
ông ấy lại trốn biệt và không ai thấy tung tích gì của ông ấy. Cô không nói
điều này với những người khác vì họ sẽ đề nghị cô gọi điện cho ông ấy. Cô
không muốn phải giải thích lý do tại sao cô không thể làm thế. Và dầu sao
chăng nữa, Eleanora đã gọi điện cho ông và bà ấy giỏi hơn cô nhiều trong
những việc “dời non lấp bể”.

“Dermot đã đem lại cho chúng ta một nhà tài trợ rất tuyệt vời, ông ấy đã
không rút lại sự tài trợ bất chấp sự thất thường của Dermot,” Sarah chỉ ra.

“Dermot đã suýt làm cho chúng ta mất sự tài trợ đó,” Laura nói.

“Và hãy nghĩ đến tất cả các tác giả đã chính thức nhận lời khi thông tin
Dermot tham gia liên hoan xuất hiện ầm ĩ trên báo!” Fenella nói. “Họ đang
rồng rắn kéo đến!”

“Và nếu ông ta không xuất hiện, lần sau sẽ chẳng còn ai thèm đến cái liên
hoan này nữa!” Laura nói. “Họ sẽ nói chúng ta đã lừa họ. Báo giới sẽ có
một ngày đáng nhớ...”

“Có thể ông ấy vẫn đến,” Fenella nhẹ nhàng nói, rõ ràng không thực sự tin
tưởng vào lời mình vừa thốt ra. “Hãy cố gắng đừng suy nghĩ quá nhiều,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.