NHỮNG CON CHỮ TÌNH YÊU - Trang 320

“Ông đồng ý điều gì? Ông cũng thấy ông ấy hấp dẫn à?” Veronica nhướng
mày. “Một điều đáng để đăng lên chuyên mục tin tức lượm lặt?”

“Cô gái thân mến, tôi không có ý đó,” ông ta nói, “như cô đã biết rất rõ.”
Ông ta nhìn cô vẻ trêu chọc. Họ rõ ràng biết nhau. “Ý tôi là, chúng ta đều
đến đây vì tò mò. Chưa có ai trong giới văn học nhìn thấy ông ấy nhiều
năm rồi.”

“Tôi rất vui vì ông ấy được coi là sức hút chính của liên hoan,” Anne nói.
Sau đó cô tỏ ra thương hại nhà văn trẻ lúc này trông có vẻ thất vọng.
“Adam này,” cô nói, đặt tay lên tay anh ta để thu hút sự chú ý của anh ta,
“hiện giờ anh đang viết gì vậy?”

Anh ta hào hứng. “Cuốn tiểu thuyết thứ ba của tôi. Tôi thai nghén nó được
hai năm rồi. Nó đã sắp thành hình.”

“Hai năm! Nếu đây không phải một câu hỏi khiếm nhã,” Veronica nói, phá
hỏng những nỗ lực tỏ ra thân thiện của bạn mình, “làm thế nào mà anh nuôi
sống được bản thân trong thời gian anh viết các cuốn tiểu thuyết?”

“Tôi là một giảng viên Anh ngữ.” Anh ta có vẻ khổ sở. “Các cuốn tiểu
thuyết là công việc, là cuộc sống của tôi! Tôi không mong đợi kiếm tiền từ
chúng.”

Veronica và Anne nhìn nhau và hắng giọng. “Xin lỗi,” Veronica tiếp tục.
“Tôi không nhận ra rằng kiếm tiền từ các cuốn tiểu thuyết lại giống như
việc bán con gái mình vào nhà thổ. Đó là cách tôi kiếm miếng ăn.”

Laura cười thầm. Anne và Veronica đã đến Somerby bằng một chiếc
Porsche. Một “miếng ăn” của họ.

“Ôi dào, tôi không sản xuất chúng hàng loạt, như các cô.” Adam hớp một
ngụm rượu với vẻ bị xúc phạm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.