NHỮNG CON CHỮ TÌNH YÊU - Trang 352

“Nhưng nhiều người thấy sách của James Joyce rất khó lĩnh hội.”

“Đúng, nhưng rất đáng đọc.”

Ông tiếp tục nói thêm một chút về Joyce rồi quay sang Laura chờ đợi.

Vài câu hỏi tiếp theo của cô “sâu sắc” như những câu chuyện phiếm trong
một bữa tiệc cocktail, cô biết, nhưng may mắn là Dermot trả lời chúng rất
xuất sắc. Laura không biết liệu điều này có nghĩa là trước đây ông đã từng
đến nhiều bữa tiệc cocktail, hay chỉ vì chúng rất giống những câu chuyện
phiếm trong quán rượu ở Ballyfitzpatrick. Dù là thế nào, khán giả cũng
đang lần lượt cười phấn khích hoặc ngả người về đằng trước để bắt lấy từng
lời ông nói.

Sau màn khởi động, cô cảm thấy đã đến lúc hỏi câu hỏi quyết định. Đó là
một câu khá táo bạo nhưng bất cứ tay phỏng vấn lão luyện nào cũng sẽ hỏi
nó. Thêm một ngụm nước nữa, một hơi thở sâu và cô bắt đầu. “Dermot này,
đã vài năm rồi ông chưa có tác phẩm mới. Ông có thể nói cho chúng tôi hay
lý do tại sao không?”

Cô cảm thấy mình giống như Judas

[51]

và không thể nhìn ông, nhưng cô có

thể hình dung ánh mắt giận dữ của ông đang chiếu về phía cô.

“Thực sự thì, Laura ạ” - nghe như ông đang nói chuyện với riêng cô, dù câu
trả lời của ông hướng tới cả khán giả - “tôi đã có tác phẩm mới.”

Vì cô đã đoán trước câu trả lời này - nó là tấm bình phong quen thuộc của
ông - cô quyết định tiếp tục. Đã đi đến nước này, cô không thể lùi lại nữa.
“Vậy, ông có mang nó theo không?” cô hỏi.

“Có.” Ông nhấc chiếc bìa kẹp tài liệu lên và đặt nó lên lòng.

“Ồ.” Cô chắc chắn đã không nghĩ đến câu trả lời này, nhưng bây giờ thử
thách thực sự đã đến. Cô tò mò không biết ông sẽ phản ứng thế nào. “Vậy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.