NHỮNG CON CHỮ TÌNH YÊU - Trang 398

Jocasta cười. “Ồ. Tôi không nghĩ tên tôi có ý nghĩa gì cả. Nhưng hãy vào
nhà đi. Mọi người đến gần hết rồi.”

Họ được dẫn vào một không gian hoàn hảo hơn: những bức tường màu
kem, những chiếc sofa màu kem, một tấm thảm màu kem trên sàn nhà màu
vàng, một bức tranh trừu tượng lớn. Laura ngạc nhiên khi thấy vài khung
ảnh bằng gỗ có hình lũ trẻ trên một cái bàn kê sát tường. Chúng là con của
chị ta ư? Nếu đúng là thế thì làm sao chị ta có thể giữ được tất cả những thứ
này tinh khôi đến vậy? Có lẽ chúng chưa bao giờ vào đây.

Laura được giới thiệu với nửa tá phụ nữ ở đó. Họ đều ăn diện và có lẽ cùng
đến một tiệm làm đầu với Jocasta vì tóc họ cũng có vẻ cầu kỳ, bóng mượt
như thế. Không như nhóm đọc sách mà Laura đã điều hành, nhóm đọc sách
này không có những bà mẹ trẻ chạy ra khỏi nhà với tương đậu nướng dạng
xốt dính trên quần áo, khao khát vài mẩu chuyện trò và phải cố gắng lắm
mới có được nó.

Cô ngồi xuống sofa, bên cạnh một người phụ nữ khác. Vài sợi lông chó
bám trên chiếc quần đen của cô, được cô mang theo từ Somerby, khiến cô
đột nhiên mong mỏi nó, như thể nó là nhà của cô. Cô không hẳn lôi thôi,
nhưng cô cảm thấy lạc lõng, như một con chim bồ câu trong một bầy vẹt
đuôi dài, giữa khung cảnh thanh lịch như trong tạp chí này. Cô cần một
chút lộn xộn để khiến cô thật sự thoải mái.

Có một chiếc bàn kính thấp trước mặt họ và trên đó đặt một chồng sách.

“Tôi đang lọc bớt sách,” Jocasta giải thích, chuyền quanh những cái ly
đựng một inch rượu vang trắng ướp lạnh. “Vì vậy cứ tự nhiên lấy bất cứ
quyển nào các chị thích. Nếu không chúng sẽ được đem đến cửa hàng từ
thiện.”

Laura nhận ra phần lớn chỗ sách đó. Không một quyển nào trong số chúng
được cô miêu tả là “đọc được”; tất cả bọn chúng đều “xuất sắc”: thể loại mà
bạn có thể tự hào khoe khoang ở các bữa tiệc tối là đã từng đọc qua.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.