NHỮNG CON CHỮ TÌNH YÊU - Trang 64

“Tôi hy vọng chúng ta sẽ không mất nhiều thời gian để tìm thấy một quán
trọ,” Laura nói.

“Ôi thôi nào,” Monica nói. “Kiếm nhà trọ ở một nơi như thế này thì có gì là
khó? Nó bé xíu mà!”

“Tôi biết. Tôi không thể hiểu nổi tại sao họ lại tổ chức liên hoan ở đây mà
không phải ở cái thị trấn phía trên con đường này năm dặm. Và tại sao nó
lại quá nổi tiếng đến nỗi chúng ta khó có thể tìm được một nơi để đánh một
giấc?” “Đánh một giấc” là ưu tiên hàng đầu của cô lúc này.

“Có lẽ tại cái ông nhà văn mà nhà tài trợ đó thích. Có lẽ ông ta đã thu hút
hàng đống người tới đây.”

Laura nhún vai. “Chẳng phải chúng ta đã đi một quãng đường dài tới đây
để gặp ông ta sao, mặc dù chúng ta có một mục đích ngầm khác. Nhưng
đây là một nơi tuyệt đẹp, phải không?”

Họ nhìn vào những ngôi nhà sơn màu sáng sủa, những chiếc ô tô đỗ xuôi
ngược và những chiếc thuyền đánh cá neo trong cảng. Nó không đẹp theo
kiểu truyền thống, nhưng rất đặc biệt.

“Ừm,” Monica đồng ý, “và nếu nó có một cái xưởng sửa chữa, nó sẽ còn
đẹp hơn nữa. Đi thôi!”

Như Monica đã tiên liệu, quán trọ không khó kiếm. Đó là một căn nhà gỗ
nhỏ, khuất lấp sau một hàng rào để giấu mình khỏi những ánh mắt soi mói
của người đi đường, dù trên đường chẳng có mấy ai qua lại. Bà chủ nhà trọ
là người hay chuyện, sẵn sàng cung cấp thông tin khi bạn chưa cần phải
hỏi.

“Chào các cô, tôi là Marion,” bà ta vui vẻ nói. “Vào đi, vào đi. Các cô
muốn uống trà không? Mời vào trong bếp. Các cô đến vì liên hoan hả? Tôi
cho rằng các cô đang thắc mắc tại sao chúng tôi lại tổ chức liên hoan vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.