NHỮNG CON CHỮ TÌNH YÊU - Trang 87

Cô đưa tay lên mũi. “Nó đỏ thật sao?” Cô thừa biết mái tóc xoăn của cô
đang rối tung. Cô không đem theo máy là tóc và mái tóc cô đã nhiệt tình
hưởng ứng không khí biển như mọi lần.

“Một chút thôi, nhưng thành thật mà nói, tới tận lúc này nó mới như thế.”

Cô cảm thấy mặt mình đỏ bừng, hy vọng rằng sức nóng trong căn phòng sẽ
bào chữa cho nó. Không khí thật nóng nực, và xung quanh có rất nhiều
chiếc áo len kiểu Aran

[25]

- có lẽ chính chúng đã góp phần làm tăng nhiệt

độ căn phòng. “Tôi không biết làm thế nào mà ông có thể thấy tôi trong
đám đông đó...”

“Nhưng tôi đã nhìn thấy cô,” ông nói, có lẽ cảm nhận rằng cô không biết
phải kết thúc câu nói của cô như thế nào.

Lúc này Laura lại lo rằng ông cũng đã nhìn thấy vẻ ngưỡng mộ cô dành cho
ông. “Ông tinh quá,” cô lí nhí nói, lặng lẽ quở mắng bản thân vì đã đánh
mất nghệ thuật trò chuyện khi đã tiếp cận được ông.

Cô thầm mong ông sẽ quay mặt đi và nói chuyện với những người khác
đang đứng xung quanh, ai cũng muốn được tiếp chuyện với người đàn ông
vĩ đại này. Ông có vẻ biết hết tất cả mọi người. Nhưng ông không làm vậy.
“Vậy là cô đã đọc các cuốn sách của tôi?”

“Vâng. Cả hai cuốn,” cô nói.

Trước sự ngạc nhiên của cô, ông có vẻ ngần ngại, mặc dù cô chẳng muốn
ông làm thế chút nào. “Nếu cô cứ nói chuyện như thế,” ông nói, “tôi sẽ tìm
người khác để trò chuyện đấy.”

Vì ông không nhúc nhích nên cô có can đảm nói, “Tôi chỉ nói...”

“Tôi biết cô nói gì.” Những lời này của ông là dấu chấm hết cho chủ đề đó.
“Tại sao hai cô không uống thứ gì đó nhỉ?” Trước khi cả hai người bọn họ
có thể trả lời, ông đã nói, “Charles, phiền anh một chút được chứ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.