NHỮNG CON CHỮ TÌNH YÊU - Trang 89

“Tôi hoàn toàn biết chắc chắn,” Laura nói, vô thức sử dụng lối nói địa
phương và khẽ chao đảo. Cô phải bám vào một cái ghế băng bằng gỗ.

“Tại sao cô lại chắc chắn như thế?”

Laura tuyệt vọng. Chuyện này thật đáng xấu hổ và ngớ ngẩn. Cô ước có thể
dùng phép thuật đưa mình quay trở lại nhà trọ. “Chỉ là tự tôi thấy như vậy.”
Cô không muốn kể rằng bà chủ nhà trọ của cô đã nói ông thậm chí sẽ
không đến tham dự liên hoan văn học tại cái thị trấn cách đây có năm dặm.
Ắt hẳn ông đã nghĩ cô là một con ngốc.

“Cứ thử nói ra xem nào.”

“Cô phải nói,” Monica nói, giận dữ. “Chúng ta đã đi một chặng đường rất
dài.”

Đúng lúc đó hai ly vại whiskey xuất hiện và được trao cho hai cô gái. Laura
đã hạ quyết tâm sẽ không uống thêm nữa - cô đã bắt đầu cảm thấy tác động
của rượu - nhưng cô lại rất biết ơn thứ giúp cô trì hoãn này, cô nói, “Cảm
ơn rất nhiều,” và hớp một ngụm lớn.

“Bình tĩnh,” Monica thì thầm. “Rượu này mạnh lắm đấy.” Như một cô
thiếu nữ bướng bỉnh, Laura chỉ cười và uống thêm hớp nữa.

“Cô định nhờ tôi điều gì thế?” Dermot có vẻ rất cương quyết.

Rượu quả là thứ thú vị, Laura nghĩ, cảm thấy hoàn toàn xa rời thực tại. Bạn
đang hoàn toàn bình thường, không say chút nào, rồi thêm một ngụm nữa
và bạn chẳng còn tỉnh táo. Mặc dù cô biết đây là một điều tồi tệ, cực kỳ tồi
tệ, nhưng trong khoảnh khắc đó, nó thực sự là một điều tốt. Nó có vẻ khiến
nhận thức của cô trở nên rõ ràng hơn. Cô cảm thấy vừa can đảm vừa tự tin.

“Được, tôi sẽ nói.” Laura mỉm cười, đột nhiên thấy yêu thế giới này. “Ông
sẽ đến tham gia một liên hoan văn học mà chúng tôi sắp tổ chức ở Anh
chứ?” Rồi, không đợi ông trả lời, cô nói luôn, “Không hả? Đấy, tôi đã nói

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.