NHỮNG CON CHỮ TÌNH YÊU - Trang 90

là ông sẽ từ chối mà.” Có thể cô đột nhiên nắm giữ được ý nghĩa của cuộc
sống thật đấy, nhưng cô không ngu ngốc. Cô biết khi nào cô bị thất bại.

“Nhưng tôi đã từ chối đâu.” Dermot nhìn cô chằm chằm. Ánh nhìn của ông
trực diện và vô cùng đáng ngại.

“Nhưng ông sẽ làm thế.” Laura cảm thấy vững vàng ngay cả khi mặt đất
hơi chao đảo dưới chân cô. Một ngụm whiskey nữa và đột nhiên cô biết hết
mọi thứ.

“Không,” ông nói, đôi mắt nheo lại, miệng ông khẽ nhếch sang một bên.

“Tôi đã bảo mà!” Laura nói, rồi quay sang Monica. “Chúng ta có thể về
được rồi. Thực ra thì, có lẽ chúng ta nên về thôi.”

Monica nhìn Laura với vẻ lo lắng. Cô ấy tựa hồ đang ở rất xa. Laura mỉm
cười méo xẹo với cô ấy và giơ ly lên. “Làm ơn cho chúng tôi nước trắng.”
Monica quay sang Charles, người đang quanh quẩn bên họ.

“Hai ly nước trắng sẽ đến ngay,” anh ta nói.

Đầu óc Laura bắt đầu quay cuồng. Cảm giác này thật dễ chịu, dù hơi lạ
lùng. Cô cười với Dermot. Ông thật đáng yêu! Và ông đang nói gì đó với
cô! Tại sao lại thế? Tuy nhiên cô không rõ ông đang nói gì. Cô ghé lại gần
hơn và tập trung thật mãnh liệt lên miệng ông.

“Tôi không nói là tôi sẽ không đến liên hoan văn học đó,” Dermot chậm rãi
nói. “Tôi nói là tôi sẽ không từ chối.”

Sự sáng suốt kỳ lạ của Laura đã rời bỏ cô. Lúc này cô đang rất bối rối. “Gì
cơ?”

Đúng lúc đó Charles xuất hiện với hai ly nước trắng. “Uống đi,” Monica
nói, dúi một ly vào tay Laura. “Nếu không sáng mai cô sẽ muốn chết đấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.