NHỮNG CUỘC PHIÊU LƯU CỦA ASÈNE LUPIN - Trang 134

Cuộc tìm kiếm ban đầu không tìm ra dấu vết nào. Cửa sổ không gãy, cửa

ra vào không bị phá, chắc chắn việc chuyển đồ đạc phải theo con đường bí
mật. Mặt khác trên thảm không một vết chân, trên tường không có hiện
tượng gì khác thường.

Có một điều bất ngờ

cho thấy ý ngông của Arsène Lupin, cuốn biên niên

sử thế kỷ XVI đã được đặt vào chỗ cũ, bên cạnh là một cuốn giống thế, hẳn
là bản của Thư viện quốc gia bị mất.

Đến mười một giờ, các sĩ quan kéo đến. Devanne tiếp họ vui vẻ tuy có

nỗi buồn mất một tài sản nghệ thuật rất lớn. Những người bạn của Devanne
và cô Nelly cùng đi xuống. Trong lúc giới thiệu, thấy thiếu một người
khách, Horace Velmont.

Ông ấy không đến sao

?

Sự vắng mặt này gợi lại những nghi ngờ của Georges Devanne. Nhưng

đúng trưa ông ta đi vào

và Devanne kêu lên:

- Tốt quá, ông ấy kia rồi

!

- Tôi đến đúng giờ đấy chứ

?

- Đúng, nhưng không thể

như vậy... sau một đêm biến động đến thế

! ông

biết tin mới chưa

?

- Tin gì

?

- Ông đã lấy trộm

nhà tôi

!

- Chà, chà

!

- Đúng thế

! Nhưng trước

hết hãy đưa tay cho cô Nelly và ta đi ăn trưa...

- Thưa cô, cô cho phép tôi...
Velmont ngừng nói vì thấy cô gái bối rối

rồi đột nhiên nhắc lại:

- Nhân tiện xin hỏi cô: Có đúng trước đây cô cùng đi trên tàu cùng

Arsène Lupin... trước khi anh ta bị bắt...? Anh ta giống tôi làm cô ngạc
nhiên phải không

?

Cô không trả lời; Velmont mỉm cười nghiêng mình trước mặt cô. Cô nắm

cánh tay anh; anh đưa cô lại chỗ ngồi và ngồi trước mặt cô.

Suốt bữa ăn người ta chỉ nói về Arsène Lupin, đường hầm, những đồ đạc

bị lấy đi, về Sherlock Holmes. Cuối bữa, khi người ta nói về những vấn đề
khác,

Velmont mới tham gia câu chuyện, khi vui cười, khi nghiêm nghị,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.