NHỮNG CUỘC PHIÊU LƯU CỦA ASÈNE LUPIN - Trang 62

- Anh thề với tôi thế nào

? Thề

anh không phải là anh, người đầy tớ

của

bà bá tước ấy à

?

- Đầy

tớ

nào

? Tôi là Dufour, ông hỏi chủ quán

xem.

- Đối với chủ quán là Dufour

đúng, nhưng với pháp luật là Danègre.

- Không, không

! Họ nói dối ông đấy.

Người lạ mặt rút trong túi áo ra một tấm danh thiếp đưa cho anh. Victor

đọc:

“Gremaudan, Phó thanh tra, tình báo mật". Anh ta run lên: -

Ông là cảnh

sát

?

-

Tôi không làm

đây nữa nhưng tôi thích nghề này và tiếp tục công việc

có lợi hơn, thỉnh thoảng khám phá vài vụ về..

vâng... như vụ

của anh.

- Vụ của tôi

?

-

Như vụ của anh. Một vụ đặc biệt nếu chiều theo ý tôi một chút.

- Nếu tôi không đồng

ý thì sao

?

- Anh phải đồng ý. Trong

hoàn cảnh không thể từ chối gì được.

Victor Danègre thầm lo ngại, hỏi:

- Có việc gì thế

? Ông nói đi.

-

Được rồi, ta đi vào vấn đề cho xong. Mấy chữ thôi: Tôi được cô

Sinclèves cử tới.

- Sinclèves

?

- Người thừa kế của bá tước phu nhân

d’Andillot.

- Và

sao

?

-

Cô ấy uỷ nhiệm tôi đòi lại viên ngọc. đen.

-

Viên ngọc đen

?

- Viên ngọc anh đã lấy trộm.
-

Nhưng tôi có đâu.

-

Anh có.

-

Nếu có, tôi là kẻ sát nhân

-

Chính anh là kẻ sát nhân.

Danègre cố

cười: - Thưa ông,

Rất mong là tòa án không cùng ý kiến đó.

Ông biết chứ, mọi bồi thẩm đều công nhận tôi vô tội. Và khi người ta tin

lương

tâm mình, ở lòng tin của mười hai người đứng đắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.