Vốn
hay nghi ngờ và trầm lặng, trước đây ông không dám tin tưởng, trao
đổi việc gì với những người hầu, lần này là
lần đầu tiên trong nhiều
năm
nay ông thấy cần phải nói chuyện và hỏi ý kiến họ. Cơ quan luật pháp trong
tỉnh không lưu tâm, ông chỉ còn hi vọng tự bảo vệ bằng phương tiện của
mình và dự định đi Paris nhờ một thám tử tư có kinh nghiệm về giúp bạo
vệ.
Hai
ngày qua. Đến ngày thứ ba, đọc một tờ báo ông rất mừng thấy một
thông báo ngắn:
"Chúng ta vinh dự được chánh thanh tra Garnima, một kỳ cựu trong
ngành cảnh sát đến
đã ba tuần này. Ông Garnima nổi tiếng khắp châu Âu vì
kỳ công mới bắt được Arsène Lupin, hiện đang nghỉ phép đi câu cá ở bờ
biển”.
Garnima
! Chính là trợ thủ Nam tước đang cần
! Còn ai hơn con người
tinh khôn, kiên trì này người phá hỏng kế hoạch của Arsène Lupin
?
Không chần chừ, Nam tước đi bộ sáu cây số đến vùng đó, bước chân
nhanh nhẹn của một người hy vọng được giải thoát. Loanh quanh hỏi địa
chỉ ông chánh thanh tra nhiều lần không được, ông đến tòa soạn tờ
báo ở
ngay bến tàu thì được người biên tập cho biết: - Garnima
? Ngài đi dọc bờ
kè
chắn chắn sẽ gặp ông ta, tay cầm cần câu. Tôi cũng làm quen với ông ấy
ở đó vì tình cờ thấy tên ông khắc trên cần câu. Đấy kìa, ông già nhỏ người
đang đứng dưới rặng cây kia.
- Người mặc áo choàng, đội mũ rơm ấy à
?
- Đúng
! Chà, một người lạ lùng, ít chuyện trò mà hay cáu gắt
!
Năm phút sau, Nam tước chào ông Garnima nổi tiếng, tự giới thiệu và
khi cố gợi chuyện không thành, ông trình bày thẳng vấn đề của mình.
Ông kia im lặng nghe, mặt không rời con cá sắp cắn câu rồi ngoảnh lại
nhìn Nam tước từ đầu đến chân có vẻ thương hại nói rành rọt:
- Thưa ngài, thường vụ trộm không báo trước; đặc biệt Arsène Lupin
không làm trò vô vị như thế đâu.
- Nhưng...
-
Thưa ngài, tôi vẫn thích đụng độ với tay Lupin thân mến này nhưng là
ở trường hợp khác kia. Không may tay này đang bị tống giam.