NHỮNG CUỘC PHIÊU LƯU CỦA CÁO RƠNA - Trang 12

- Anh đừng buồn, để tôi đuổi theo quân cướp, lấy lại khúc dồi cho anh.

Rơne tuy tinh quái nhưng Mèo cũng chẳng dại. Mèo chạy đường tắt nên
đuổi theo kịp Rơne . Lúc ấy trong bụng Rơne đã hí hửng, mừng thầm tưởng
cướp được khúc dồi có thể đem về hang ăn với vợ con. Hắn mà đã tha được
về hang rồi thì dù có cả một đại đội Mèo cũng đừng hòng đòi lại được.
Bỗng nhiên Rơne giật mình vì thấy bóng Mèo chạy cùng với bóng mình
song song trên đường. Thì ra Mèo đã bắt gặp và chạy tay đôi từ lúc nào
không biết. Rơne cố trấn tĩnh để nghĩ cách thoát khỏi tay Mèo. Đồng thời
Mèo cũng nghĩ mưu kế giật lại đồ vật trong tay kẻ cướp. Mèo hỏi:

- Chúng ta đi đâu cho kín đáo bây giờ nhỉ? Trông khúc dồi khá nặng. Kìa,
nhưng mà cách anh tha như thế sẽ không ăn được đâu! Đầu dồi bị kéo lê
dưới đất dính đầy những bụi cát, chỗ anh cắn thấm đầy nước bọt làm tôi
thấy mà đau lòng. Anh đứng lại để tôi chỉ anh mang thế nào cho đúng
phương pháp.

Rơne tuy không thích nhưng cũng buộc lòng đứng lại, hắn suy “ bụng ta ra
bụng người” nhất là về phương diện lừa đảo, chỉ sợ Mèo cướp chạy mất.

Mèo đỡ lấy khúc dồi để lên vai cuốn quanh lưng rất khéo, cả hai đầu đều
không rơi kéo lê thê dưới đất, Mèo bảo:

- Đấy, anh xem, phải vác như thế này mới được. Đợi tôi đi mỏi rồi đến lượt
anh. Cắn ở mồm mất cả vệ sinh. Bây giờ chúng ta đến cái gò ở cửa rừng rồi
yên tâm chén. Ở trên cao nhìn rõ chung quanh, lỡ có cướp cũng dễ trông
thấy trước để chuẩn bị đối phó.

Mèo nói xong không đợi Rơne trả lời, chạy nhanh như chớp. Rơne cũng
vội vàng cắm đầu cắm cổ đuổi theo. Rơne chạy được đến gò đất chỗ Mèo
hẹn, hắn chỉ theo sau Mèo có một cái đuôi, thế mà chớp nhoáng một cái đã
thấy Mèo ngồi chễm chệ trên một nhánh cây rất cao rồi. Rơne hoảng hốt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.