NHỮNG CUỘC PHIÊU LƯU CỦA CÁO RƠNA - Trang 227

Rơne đáp:

- Đúng thế, vả lại bây giờ khí trời ấm áp không có áo lông cũng chẳng sợ bị
lạnh phải cảm. Hơn nữa chỉ một thời gian rất chóng cậu sẽ có bộ áo mới
khác, như thế lãi thêm một bộ áo khoác ngoài để mặc lúc đại hàn.

Sói khóc năn nỉ:

- Xin Đại vương tha cho thần, đừng lấy áo của thần. Rơne nói dối đấy. Nó
muốn lột áo thần không phải để cứu Đại vương nhưng chỉ cố ý để hại thần
thôi.

Rơne nghiêm nghị:

- Không có áo, bệnh không lành!

Sư vương giận dữ:

- Khanh xưa nay tự xưng là trung thần của ta, mở miệng là thề xoen xoét
xin hy sinh tánh mệnh vì ta, thế mà bây giờ ta bệnh tình thập tử nhất sinh,
mượn cái áo của khanh để cứu mệnh, khanh cũng không cho, thế thì trung
thần vào đâu? Hy sinh cái gì? Khanh không bằng lòng, ta phải dùng võ lực
vậy!

Squốc vương ra hiệu các vệ sĩ Sư tử xông đến vật Sói ngã lăn quay ra và lột
áo của Sói một cách không khách khí chút nào.

Sói đau đớn quá nằm ngất đi, Mèo vội vàng lảng nhanh ra nơi khác. Trông
thấy một cái lỗ thông hơi rất cao tận trên nóc hang. Mèo nhẹ nhàng nhún
mình nhẩy mấy cái đã chui ra được đến bên ngoài không hề có một tiếng
động nào. Lấy áo của Sói đắp cho Sư vương xong Rơne nói tiếp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.