NHỮNG CUỘC PHIÊU LƯU CỦA CÁO RƠNA - Trang 230

- Tâu đại vương, thần rất cảm tạ Đại vương hiểu rõ lòng trung thành của
thần mà trao trọn lòng tin cậy. Đáng lẽ thần phải đem hết tài hèn sức mọn
ra giúp Đại vương để đền đáp ân tri ngộ, nhưng gần đây thần nhận thấy
trong mình già yếu mệt mỏi quá rồi, chỉ muốn về nhà sống yên tĩnh với vợ
con cho qua ngày tháng thôi.

Vả lại đường công danh vốn đầy chông gai và xương máu, thần không còn
tham vọng trèo cao, sợ không đủ sức chịu đựng lúc té nặng. Thần tính tình
công minh chánh trực, nên gây thù oán rất nhiều, bọn kẻ thù chỉ rình thần
hở miếng là xâu xé, làm cho thần tán gia bại sản, chết nhục nhã trên đoạn
đầu đài mới cam tâm. Bọn chúng sẽ bịa đặt ra những chuyện huyễn hoặc
tày trời, đồng thời tìm cách che tai bịt mắt Đại vương để Đại vương nghi
ngờ thần, tưởng thần là quân lừa thầy phản bạn, lúc ấy tính mệnh của thần
sẽ rẻ hơn bèo . . .

Rơne ngần ngại một lúc nói tiếp:

- Được Đại vương hiểu đến chút tài mọn thần cảm kích vô cùng nhưng thần
không dám nhận chức. Giá ba năm trước thần còn khỏe mạnh hăng hái
chắc sẽ sung sướng được theo hầu Đại vương, nhưng bây giờ thân thể già
yếu, lòng ham công danh nguội lạnh mất rồi!

Quốc vương thở dài:

- Thực đáng tiếc, đáng lẽ ta và khanh phải hợp tác từ lâu! Ta tiếc rằng hiểu
tài khanh và lòng trung thành của khanh chậm quá. Nhưng dù chậm cũng
còn hơn không, khanh không thể nào từ chối chức vị ấy được. Bây giờ ta
cho phép khanh về quê thăm vợ con dưỡng sức ít lâu. Sau thời gian nghỉ
ngơi khanh sẽ trở lại nhận chức giúp ta trị vì Bách thú.

Rơne dù là một con vật bất chấp cả thiên hạ, bán Trời không cần văn tự xưa
nay, dám làm tất cả những việc thực kinh thiên động địa, nhưng giờ phút

Liên Kết Chia Sẽ

    Just a moment...
** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.