NHỮNG CUỘC PHIÊU LƯU CỦA MÍT ĐẶC VÀ CÁC BẠN - Trang 145

- Thì tôi tự ra viện!

- Cậu quá đáng lắm! Mặc xác cậu, chúng tôi không trả quần áo cho cậu

nữa đâu.

- Tôi cóc cần! – Chú Thuốc Viên trả lời, cười.

- Cậu sẽ bị cảm lạnh và phát ốm lên đấy.

- Tôi mà có bị ốm thì cô cũng chả trông thấy tôi nữa đâu.

- Thật là nhục!

Mật ngọt đáp.

- Cậu là bác sĩ mà cậu lại giễu cợt y học như vậy à?

Cô Mật ngọt quay lại và ngẩng cao đầu, cô bước đi một cách tự hào. Các

cô y tá theo sau cô. Thuốc Viên thấy không có gì nguy hiểm nữa bèn tụt từ
trên cây xuống. Lập tức các cô tí hon vây lấy chú, ra vẻ thông cảm:

- Cậu chắc bị lạnh lắm đấy! Cậu sẽ bị cảm mất! Cậu có muốn chúng tôi

đem quần áo đến cho cậu không?

Thuốc Viên đáp:

- Đồng ý.

Cô Lông ngỗng chạy đi ngay và một lát sau cô đem đến một cái áo dài kẻ

sọc xanh lá cây.

- Cái gì thế này?

Thuốc Viên ngạc nhiên.

- Tôi không mặc áo dài đâu, người ta sẽ ngỡ tôi là con gái mất!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.