NHỮNG CUỘC PHIÊU LƯU CỦA TOM SAWYER - Trang 26

Chương 4: Thảm kịch ở nghĩa địa

Tối hôm đó cũng như mọi hôm, Tom và Sid lên gác ngủ lúc chín giờ. Hai

đứa đọc Kinh rồi chẳng mấy chốc Sid lăn ra ngủ. Tom nằm lăn qua trở lại,

chờ dấu hiệu đã thỏa thuận.

Chiếc đồng hồ cũ điểm mười giờ, rồi mười một giờ. Lúc này đã nghe

tiếng ngáy đều đều vọng ra từ phòng ngủ của dì Polly. Xa xa có tiếng một

con chó sủa rồi tiếng một con khác đáp lại. Cuối cùng, Tom tin là nghe

được tiếng mèo kêu. Nó lẹ làng ngồi nhỏm lên, lặng lẽ mặc quần áo không

gây một tiếng động rồi luồn qua cửa sổ: lom khom bò đến gần bờ mái của

chái nhà, nó tuột xuống đất. Huckleberry Finn đang đợi nó có đem theo con

mèo chết. Hai thằng bé đi về phía nghĩa địa ở cách làng chừng hai cây rưỡi.

Đó là một nghĩa địa xưa, ít người chăm sóc, những tấm bia mộ cũ đã sụp

đổ - cỏ dại mọc đầy. Không lâu sau, Tom và Huck thấy nấm mộ mới chôn

mà chúng đang tìm kiếm: hai đứa nấp sau một khóm cây du gần đó và, sợ

gần chết, chúng đợi bọn quỷ đến.

- Này Huck, - Tom thì thầm, - cậu có tin lão Williams đang nghe chúng

mình không?

- Chắc chắn là lão nghe chúng ta nói, mà ít ra là vong hồn của lão...

- Chà, lẽ ra tớ phải nói là ông Williams mới phải. Đó, có tiếng động đó,

"chúng" đã đến...

- Chúng ta sẽ làm gì nào? - Huck thều thào, hốt hoảng.

- Tớ không biết nữa. Cậu tin là chúng nó thấy bọn mình không?

- Đương nhiên! ôi dà, tớ muốn bỏ đi quá, tớ...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.