Bực mình ông định tóm cổ anh ta. Phải chăng đấy là một cách khôn khéo
tách ông ra với những người cộng sự
?
Ông nhìn Beaudru: anh ta ngồi ngủ trên ghế, đầu gật sang phải, sang
trái, miệng há ra, mặt ngây ngô lạ lùng. Không, đây đâu phải đối thủ lừa
được Garnima
? Chắc chỉ tình cờ.
Đến ngã tư anh ta xuống xe buýt, lên tàu
điện qua một số
chặng rồi
xuống bến. Dáng điệu mệt mỏi, anh đi vào rừng Boulogne, qua đường này,
đến đường kia, lại gần rồi đi xa ra... Không biết anh tìm gì, có mục đích nào
đó chăng
? Sau một tiếng đồng hồ có vẻ thấm mệt anh ta lại ngồi trên một
chiếc ghế. Chỗ này trên bờ hồ nhỏ ẩn trong cây
cối, vắng lặng. Đã
nửa
tiếng, Garnima sốt ruột quyết định đến hỏi chuyện.
Ông lại gần ngồi sát Beaudru, châm thuốc hút, cầm chiếc can vẽ vòng
tròn trên cát và nói: "Thời tiết nóng thật
!"
Im lặng, nhưng đột nhiên trong yên tĩnh vang lên một tràng cười,
tiếng cười ngặt ngẽo của một đứa trẻ không dứt được. Rõ ràng rất thực
!
Garnima cảm thấy tóc mình dựng đứng lên. Tiếng cười tinh quái đó ông
biết rất rõ...
Thình lình ông nắm lấy tay áo của người kia,
nhìn kỹ, táo tợn hơn khi
nhìn anh ta ở tòa án và thực tế không phải là người ông thấy
ở
đó. Cũng là
người ấy nhưng đồng thời là người khác, người thật.
Ông nhìn ra một tiềm
lực trỗi dậy, một sức sống mãnh liệt
ở
đôi mắt bổ
sung vào nét mặt gầy gò,
nhận thấy màu da thật, dưới làn da bị huỷ hoại, khoé miệng thật do nhếch
mép làm biến dạng. Đây là đôi mắt, miệng của người kia, nhất là phong thái
sắc sảo, ngạo mạn, cơ trí và trẻ trung.
Ông lắp bắp: "Arsène Lupin, Arsène Lupin."
Và giận dữ, đột nhiên ông nắm chặt cổ
họng anh ta định vật ngã ra.
Tuy
ở
tuổi năm mươi ông vẫn còn một nghị lực hiếm có mà đối
thủ có vẻ
không được khỏe. Thật tuyệt diệu nếu ông lôi được anh ta trở lại.
Cuộc xô xát ngắn thôi. Arsène Lupin miễn cưỡng chống đỡ nhưng
buộc ông buông tay cũng nhanh như lúc ông tấn công, cánh tay phải
buông
thõng, tê dại đi, bất động.
- Nếu người ta dạy nhu thuật cho ông thì ông đã biết đó là miếng võ
utisighi theo tiếng Nhật. Anh lạnh lùng nói thêm:
- Chỉ một giây nữa tôi sẽ đánh gãy tay ông mà ông đành chịu... Một
ông bạn già tôi vẫn kính nể, tự bộc lộ bí mật trước mặt mà ông lại lợi dụng
lòng tin của tôi
! Như vậy không tốt... Thế nào, ông bảo sao
?