NHỮNG DẢI TRẮNG TRÊN NỀN ĐEN - Trang 116

khác. Sống bình thường. Căn phòng nhỏ dần được bà trang bị cho phù hợp
với vóc dáng khiêm tốn của mình. Đệm trên sàn, chiếc bàn thấp, chiếc ghế
búp bê, những chiếc khăn lót thêu hoa và những chiếc gối thêu nổi.
Bà sống quá lâu, quá lâu. Đã hơn bốn mươi tuổi nhiều rồi. Đã sống quá đủ.
Trong một cuộc họp thường lệ, ban lãnh đạo cho rằng đã đến lúc chuyển bà
ấy lên tầng ba. Một việc làm theo kế hoạch. Nhịp độ bình thường của một
cỗ máy hoạt động chuẩn xác. Trên tầng ba người ta sẽ đặt bà lên chiếc
giường người lớn thông thường trong căn phòng có ba người sắp chết và để
cho bà chết từ từ. Người ta sẽ lấy mất của bà thứ của cải cuối cùng: tự do tự
phục vụ bản thân.
Bà đã lặng lẽ sống cuộc đời dằng dẵng của mình, chưa bao giờ yêu cầu cái
gì ở lãnh đạo, vậy mà bỗng nhiên lại đăng ký xin gặp giám đốc. Bà ngồi
hàng giờ xếp hàng và đợi bằng được quyền theo luật định của mình, van
xin trong nước mắt đừng đuổi bà ra khỏi căn phòng nhỏ, van xin hãy để bà
sống nốt thời gian còn lại trong không gian quen thuộc. Người ta đã lắng
nghe như thường lệ, đã từ chối như thường lệ và cuối cùng thì đuổi bà ra
khỏi hàng người chờ được tiếp.
Vào cái đêm trước ngày ấn định chuyển chỗ, bà đã treo cổ trên nắm tay
cửa. Nữ tội đồ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.