NHỮNG DẢI TRẮNG TRÊN NỀN ĐEN - Trang 121

đút cơm, dùng những từ tệ hại. Cho rằng đó là điềm xấu: nếu người phụ nữ
đút cơm đến phòng sẽ có người chết. Bà không giận, lại đi tiếp, từ phòng
này qua phòng khác.
Thảm hại nhất là những người rất cần giúp đỡ. Những người khi còn khoẻ
đã từng mắng bà già đút cơm, xua đuổi và chửi mắng bà, nay rơi vào tình
trạng bất lực, lại kêu gào giúp đỡ lớn tiếng nhất, họ van nài được cho ăn,
giận dữ khi bà không kịp tới vào bữa trưa. Họ nuốt chửng những thìa thức
ăn, mắt liếc khẩu phần ăn xem bà già đút cơm có lấy trộm miếng nào
không. Những người như vậy nằm rất lâu, trong cứt đái, da thối rữa, lở loét.
Nhưng vẫn sống. Sống hàng năm trời. Sống, mất trí, không nhận ra người
giúp đỡ mình, nhưng vẫn há miệng trước thìa cháo, tham lam nuốt, ánh mắt
thất thần dán vào vô định.
Trời tối dần. chúng tôi không để ý nửa ngày đã trôi qua.
- Bà ơi, bà đã đút cho mọi người bao nhiêu năm rồi?
- Ba mươi hai năm. Đến lễ Phục sinh sẽ là ba mươi ba năm. Ta có ghi
lại hết. Tính hết.
- Bà đúng là anh hùng – tôi khâm phục thốt lên – Ba mươi hai năm!
Vô tư phục vụ mọi người.
- Vô tư ư?
Bà già đút cơm rung người cười khẽ không thành tiếng. Vội vàng làm dấu
thánh ba lần liền, thì thầm cầu nguyện.
- Bọn trẻ các người thật là ngốc nghếch. Không hiểu gì về cuộc sống
cũng như cái chết.
Bà ta nghiêm khắc nhìn tôi bằng cặp mắt bé tí độc ác. Chăm chú xem xét
đôi tay tôi.
- Tự ăn à?
- Tự ăn.
Bà thở dài. Rõ là bà rất muốn chia sẻ bí mật của mình với ai đó. Không
nhìn vào mắt tôi, bà già liến thoắng nói một hơi, rõ ràng và cẩn trọng:
- Cậu nói là vô tư ư? Có lý do đấy. Người ta đã muốn cho ta tiền.
không phải tất cả những người liệt giường đều mồ côi cả đâu. Họ hàng của
họ đến, nhét những đồng tiền bẩn thỉu vào tay ta. Nhưng ta không nhận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.