NHỮNG DẢI TRẮNG TRÊN NỀN ĐEN - Trang 138

cổ sự thương hại từ khi còn ở nước Nga. Tôi thích mua bán sòng phẳng.
Đây là nước Mỹ.
- Bán gì?
- Một ngày tự do. Tự do thật sự. Mặt trời, không khí. Đôi trai gái hôn
nhau trên ghế đá. Hippy chơi đàn ghi ta. Quyền được nhìn thấy thêm một
lần nữa cô bé chìa tay cho sóc ăn. Lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng
trong cuộc đời được nhìn thấy thành phố ban đêm, ánh sáng của hàng nghìn
chiếc đèn pha xe hơi. Lần cuối cùng được nhìn những tấm bảng nê ông, mơ
về hạnh phúc không thể có là được sinh ra trên đất nước kỳ diệu này. Một
thứ hàng hoá thật sự, chất lượng. Sản xuất tại Mỹ.
- Bao nhiêu?
- Ít hơn cuộc sống một chút.
- Tôi mua, không cần thối lại.
*
Rồi sau đó, ở nước Nga, cả tháng tôi uống vodka từ sáng đến tối, khóc khi
đêm về và trong cơn say cố gắng lần mò tìm cần điều khiển của chiếc xe
lăn không tồn tại. Và ngày nào cũng ân hận rằng, trong giây phút quyết
định đã lựa chọn sai lầm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.