NHỮNG DẢI TRẮNG TRÊN NỀN ĐEN - Trang 72

uy tín, đã bỏ hút thuốc, những người khác có ý định tập luyện cũng bỏ hút
thuốc theo. Tuy nhiên sau đó nhiều người hút lại. Nhưng Serega thì không.
Đều đặn. Một tiếng buổi sáng, hai tiếng buổi chiều, bốn tiếng vào ngày thứ
bảy và chủ nhật. Suốt năm học, cả cô nhi viện “luyện tập”. Những người
thiếu một tay rèn luyện cơ bắp bằng cánh tay duy nhất. Họ bỗng dưng lại
mang tay giả. Những cánh tay giả vô dụng bằng nhựa trở nên hết sức cần
thiết. Khi luyện tập, họ đeo chì vào tay giả để lưng không bị nhấc lên, cột
sống không lệch về phía tay lành lặn. Hơn nữa bản thân cánh tay giả trở
thành một thứ vũ khí không thể thiếu trong ẩu đả.
Trong cô nhi viện có một thanh niên cụt tay. Cậu ta không hề có tay. Những
người chỉ thiếu bàn tay có thể luyện tập phần tay cụt nếu đeo tay giả. Cậu
này không thể mang tay giả. Tay giả đối với cậu như một thứ đồ chơi vô
nghĩa, và cậu không hề đeo chúng. Cậu “tập luyện” nhiều nhất, thậm chí
nhiều hơn cả Serega. Cậu ngồi trên chiếc ghế thấp, đút chân vào gầm tủ và
ngả người về phía sau, gáy chạm sàn. Lúc nào cũng thấy cậu “rèn luyện”.
Ngay cả khi làm bài tập ở nhà. Cậu đọc thơ, nhắc lại bài mới học đồng thời
tập luyện, cậu nói rằng làm như vậy sẽ dễ nhớ hơn. Chiều chiều cậu miệt
mài đá gót chân vào tập báo dầy treo trên tường. Nhảy lên, đá gót chân vào
xấp báo, nhảy lùi lại và lại đá tiếp. Mỗi ngày cậu lại tự hào dùng răng xé
một tờ trong xấp giấy báo. Một lần, khi tập báo trên tường đã mỏng đi rõ
rệt, trong lúc luyện tập, vữa tường bong ra, xấp báo tuột khỏi đinh. Cậu ta
vẫn tiếp tục hăng say đá gót chân vào những viên gạch trần. Những người
lớn tới, sơn lại tường, họ không mắng cậu ấy, hiểu rằng cậu không cố ý làm
như vậy. Họ vừa cười vừa khuyên cậu nên tập trên tường bê tông của ga ra
để xe. Chàng thanh niên không tay thức dậy sớm hơn tất cả, bước ra đường
và đá vào bức tường bê tông vô tội. Giờ đây cậu có thể luyện tập cả vào
buổi sáng mà không làm kinh động giấc ngủ của kẻ khác. Một chàng trai
mạnh mẽ.
Serega có tay. Cậu ấy có thể luyện tập một cách bình thường. Chỉ có điều
khi nâng xà đơn, cậu phải đeo ba lô sau lưng. Thoạt đầu ba lô chỉ nặng đủ
để bù cho trọng lượng của đôi chân bị thiếu, sau đó Serega bắt đầu bỏ tạ
vào ba lô. Nhưng ngay cả khi đeo chiếc ba lô nặng sau lưng, cậu ấy vẫn có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.