NHỮNG ĐIỀU CHÚNG TA LÀM VÌ YÊU - Trang 148

Đôi khi, vào buổi sáng sớm, khi ánh nắng rọi qua lớp rèm bụi bặm, mẹ

thức dậy gần như hạnh phúc. Có lẽ hôm nay là một ngày như thế; Lauren
cần như vậy. Cô nhẹ nhàng gõ cửa và mở ra. “Mẹ ơi?”

Mẹ cô nằm trên giường, chân tay dang ra bên ngoài tấm chăn. Trong

chiếc áo phông cũ, mỏng, trông mẹ gầy guộc, mỏng manh. Gần đây mẹ
chẳng ăn uống cho đầy đủ.

Lauren dừng lại. Đó là một trong những giờ khắc hiếm hoi khi cô nhớ ra

mẹ trẻ đến thế nào. “Mẹ ơi?” Cô gái đi vào phòng và ngồi xuống bên mép
giường.

Mẹ trở mình nằm ngửa ra. Không mở mắt, mẹ lẩm bẩm, “Mấy giờ rồi?”
“Chưa đến mười giờ.” Cô muốn vuốt món tóc xõa che mắt mẹ lên,

nhưng cô không dám. Sự thân mật ấy có thể làm hỏng mọi chuyện.

Mẹ dụi mắt, “Mẹ cảm thấy mệt kinh. Phoebe và mẹ đã tiệc tùng khá

nặng đô đêm qua.” Mẹ nhoẻn cười ngái ngủ. “Chẳng có gì đáng ngạc
nhiên.”

Lauren cúi xuống. “Con được bầu là nữ hoàng đêm dạ hội.” Cô nói khẽ,

vẫn chưa tin vào điều đó. Cô không thể không mỉm cười.

“Hả?” Mắt mẹ nhắm nghiền lại.
“Dạ hội ấy mà? Đêm qua,” Lauren nói, nhưng cô biết rằng mẹ chẳng còn

quan tâm. “Chẳng sao đâu.”

“Mẹ nghĩ mẹ sẽ gọi điện cáo ốm hôm nay. Mẹ thấy mệt quá.” Mẹ lại trở

mình về vị trí cũ. Và trong giây lát, mẹ đã ngáy đều.

Lauren từ chối cảm giác thất vọng. Thật là ngốc khi trông đợi điều gì

khác. Có những bài học nhẽ ra nên học từ lâu.

Thở dài, cô đứng dậy.
MỘT TIẾNG SAU LAUREN ĐÃ Ở TRÊN XE BUÝT, HƯỚNG VỀ

TRUNG TÂM THỊ trấn. Mặt trời đã lại biến mất, ẩn mình sau những đám
mây đang nhanh chóng tối sầm. Lúc họ dừng lại trước đèn tín hiệu giao
thông cuối cùng, trời bắt đầu mưa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.