NHỮNG ĐIỀU CHÚNG TA LÀM VÌ YÊU - Trang 150

hiện nào khác của sự sống. Thời gian này trong năm thuộc về khu rừng,
những người bộ hành dám lảng vảng vào sự hoang dã màu xanh lá và đen
trong vài tuần lễ vô cùng tăm tối này có thể bị lạc cho tới tận mùa xuân.

Khi cô gái đi tới lối vào nhà, mưa đã trở nên tầm tã – những hạt mưa sắc,

lạnh và nhanh quất lên má cô.

Căn nhà trông như không có người. Không có ánh đèn nào chiếu qua cửa

sổ. Mưa gõ lộp bộp trên mái nhà, bắn lên từng vũng. May sao, xe ô tô của
Angie đang đỗ trong chỗ đậu xe.

Cô gái đi về phía cửa và gõ.
Có tiếng ồn vọng ra từ bên trong nhà. Tiếng nhạc.
Cô lại gõ cửa lần nữa. Mỗi phút trôi qua, hai bàn tay cô gái lại mất dần

cảm giác. Ngoài này trời buốt giá.

Sau khi gõ lần cuối, cô gái nắm lấy tay nắm cửa. Cô ngạc nhiên khi thấy

tay nắm cửa dễ dàng xoay. Cô mở cửa ra.

“Xin chào?” Cô bước vào trong, đóng cửa lại sau lưng.
Không có ánh đèn. Không có nắng, căn phòng hơi mờ tối.
Cô nhìn thấy chiếc túi xách để trên bệ bếp; chùm chìa khóa xe nằm bên

cạnh đó trên chiếc thớt nhựa.

“Angie?” Lauren cởi giày và tất ra, đặt chiếc túi mua hàng bên cạnh

chiếc túi sách.

Cô đi về phía phòng khách, gọi tên Angie.
Căn nhà trống không.
“Chết tiệt,” Lauren lẩm bẩm. Giờ thì cô sẽ phải đi bộ cho đến tận bến xe

buýt và đứng đó trong cơn mưa giá lạnh này.

Cô không biết cứ bao lâu mới lại có một xe buýt số chín dừng lại ở góc

đường.

Ồ, thì sao.
Giờ thì cô đã tới đây, cô có thể trả chiếc váy vào đúng chỗ của nó. Cô gái

đi lên gác.

Hay thật. Cô sẽ phải lau sàn nhà trên đường đi ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.