NHỮNG ĐIỀU CHÚNG TA LÀM VÌ YÊU - Trang 151

Cô dừng lại trước cửa phòng ngủ đóng kín và gõ lấy lệ, đời nào Angie

còn ngủ đến tận mười giờ rưỡi sáng.

Cô mở cửa ra.
Căn phòng tối om. Rèm cửa bằng vải hoa dày che kín cửa sổ.
Lauren sờ soạng tìm công tắc đèn, tìm thấy và bật đèn lên. Ánh sáng tỏa

ra từ ngọn đèn gắn trên đầu.

Cô vội vã đi về phía chiếc tủ quần áo và cất chiếc váy đi, rồi quay trở lại

phòng ngủ.

Angie đang ngồi trên giường, cau mày nhìn cô bằng đôi mắt bối rối và

ngái ngủ. “Lauren đấy à?”

Nỗi xấu hổ găm cô gái đứng nguyên một chỗ. Hai má cô nóng bừng.

“Cháu, ơ, cháu xin lỗi. Cháu đã gõ cửa. Cháu tưởng...”

Angie mỉm cười mệt mỏi nhìn cô. Mắt Angie sưng và đỏ, như thể cô đã

khóc. Những vệt màu hồng vằn vện trên gò má. Mái tóc dài sẫm của cô rối
bù. Tổng thể, trông cô không được ổn. “Không sao đâu, cháu.”

“Cháu nên đi.”
“Không!” Rồi nhẹ nhàng hơn: “Cô muốn cháu ở lại.” Cô hất cằm chỉ về

phía cuối chiếc giường. “Ngồi đi cháu.”

“Cháu ướt nhẹp ạ.”
Angie nhún vai. “Ướt rồi sẽ khô.”
Lauren nhìn xuống hai bàn chân trần của mình. Làn da sắp sửa chuyển

sang màu tím; những mạch máu xanh như nổi bật lên. Cô gái trèo lên
giường, duỗi chân ra và dựa lưng vào thành giường.

Angie quẳng cho cô gái một chiếc gối dài, rồi dặm một chiếc chăn mềm

không thể tả quanh chân Lauren. “Kể cho cô nghe về tối qua đi.”

Câu hỏi như một sự giải tỏa cho Lauren. Lần đầu tiên trong ngày cô

không thấy ngực mình đau thắt nữa. Cô gái những muốn bắt đầu kể ngay về
mọi chi tiết lãng mạn nhưng có điều gì đó ngăn cô lại. Đó là nỗi buồn trong
mắt Angie. “Cô đã khóc,” Lauren nói giản dị.

“Cô già rồi. Buổi sáng trông cô thế đấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.