NHỮNG ĐIỀU CHÚNG TA LÀM VÌ YÊU - Trang 198

“Chắc em chẳng ngốc đến mức rời thị trấn cùng với anh,” ông ta nói.
Lauren thốt lên kinh ngạc, nghe thấy mẹ cô cũng thốt lên như vậy.
“Anh đang đề nghị em đi cùng anh đấy hả?” Mẹ hỏi.
“Anh đoán thế.”
“Lauren sẽ tốt nghiệp vào tháng Sáu. Nếu anh có thể…”
“Anh chẳng phải loại thích chờ đợi đâu, Billie.”
Lặng im hồi lâu, rồi mẹ cô đáp “Thật tệ, Jake. Lẽ ra ta có thể... Em chẳng

biết nữa. Gây dựng được điều gì đó.”

“Ừ,” ông ta đáp. “Không đúng lúc rồi.”
Lauren nghe thấy ông ta đứng lên và đi về phía cửa.
Cô gái vội vàng lui ra phòng khác, cố gắng làm ra vẻ vừa mới về đến

nhà.

Jake vội vã đi ra khỏi phòng ngủ. Khi nhìn thấy Lauren, ông ta dừng lại.

Mỉm cười.

Đây là lần đầu tiên Lauren nhìn thấy ông ta. Ông ta rất cao - phải hơn

mét chín – với mớ tóc dài, màu vàng. Ông ta mặc bộ quần áo đi mô tô –
quần da đen bạc màu, bốt đen nặng trịch và chiếc áo khoác da đầy đinh tán.
Khuôn mặt ông ta gợi cô nhớ đến những dãy núi nhấp nhô ở rừng Quốc
gia, gồ ghề, và khắc nghiệt. Sự mềm mại không tồn tại trên khuôn mặt ông
ta; chỉ có những góc cạnh sắc nhọn và những hố sâu. Ở cổ họng ông ta, một
hình xăm nhiều màu cuộn lên trên làn da khuất dưới cổ áo. Đó là một cái
đuôi. Có lẽ của rồng, hay của rắn.

Nếu rắc rối có một khuôn mặt, thì chính là đây.
“Chào, nhóc.” Ông ta nói, gật đầu và đi lướt qua cô.
Cô nhìn theo ông ta đi ra khỏi căn hộ, rồi quay lại nhìn về phía phòng

ngủ của mẹ. Cô bước vài bước tới gần cửa phòng, rồi dừng lại.

Có lẽ giờ không phải lúc.
Cửa phòng ngủ kẹt mở. Mẹ bước ra loạng choạng, chửi thề và xô qua

Lauren. “Mấy điếu thuốc lá chết tiệt của mẹ đâu rồi?”

“Trên bàn nước ạ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.