NHỮNG ĐIỀU CHÚNG TA LÀM VÌ YÊU - Trang 197

Judy nhìn cô gái. “Cháu có biết là việc ra máu vẫn thường diễn ra trong

thai kỳ không? Đôi khi nó cũng giống như khi ta có kinh vậy.”

Lauren cảm thấy lạnh sống lưng. “Ồ.”
“Nào hãy kiểm tra cho cháu để biết tình hình ra sao.”
LAUREN ĐÓNG CỬA CĂN HỘ SAU LƯNG.
Quẳng chiếc ba lô lên ghế sô pha, cô đi về phía hành lang dẫn đến phòng

ngủ của mẹ. Dọc đường về nhà cô đã cố gắng nghĩ xem phải nói như thế
nào. Giờ khi cô đã ở đây, trong căn hộ lưu cữu mùi thuốc lá, đứng bên cánh
cửa phòng ngủ nửa khép nửa mở, cô vẫn chưa có câu trả lời.

Cô gái sắp sửa gõ cửa phòng thì nghe có tiếng người nói chuyện.
Tuyệt thật. Ông ta lại đang ở đây.
“Em có nhớ đêm mình gặp nhau không?” ông ta nói bằng một giọng

trầm, dầu dãi. Tất cả các bạn trai của mẹ đều như thế, như thể họ đã hút
thuốc lá không đầu lọc từ hồi còn là một thằng nhóc.

Dẫu thế, đó vẫn là một câu hỏi lãng mạn, thật ngạc nhiên. Lauren thấy

mình ghé lại gần, cố gắng lắng nghe câu trả lời của mẹ qua khe cửa mở.

“Dĩ nhiên rồi,” Mẹ nói. “Làm sao em quên được?”
“Anh đã nói với em là anh sẽ ở lại thị trấn vài tuần. Giờ đã là một

tháng.”

“Ồ.” Giọng nói của mẹ mang âm hưởng mong manh đến kinh ngạc. “Em

đã biết mà. Chơi được thì chơi cho vui mà.”

“Đừng,” ông ta nói nhẹ nhàng.
Lauren ghé lại gần hơn.
“Đừng gì?” Mẹ hỏi.
“Anh chẳng báu bở gì đâu Billie. Trong đời anh, anh đã làm nhiều điều

tồi tệ. Anh đã làm tổn thương nhiều người. Đặc biệt là ba người phụ nữ đã
lấy anh.”

“Anh nghĩ em là mẹ Teresa chắc?”
Lauren nghe thấy ông ta đi qua gian phòng. Tấm đệm cọt kẹt dưới sức

nặng của ông ta. Đầu giường va đánh thịch vào tường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.