NHỮNG ĐIỀU CHÚNG TA LÀM VÌ YÊU - Trang 195

Cô gái lật cao cổ áo để chắn gió cho khuôn mặt, định hướng, rồi đi qua

hai khối nhà đến phố Chester.

Đây rồi: một khối nhà bè bè bằng bê tông, trơ trụi, mái bằng.
Kế hoạch hóa
Làm cha mẹ
Thật là một trò đùa. Khi bóc tách ra như vậy, thì cô gái chẳng có việc gì

liên quan đến chỗ này. Phải gọi là vô kế hoạch, không cha mẹ mới phải.

Cô thở hắt ra, nhận ra sau một giây quá muộn rằng cô đã bắt đầu khóc.
Dừng lại nào.
Mình không có thai. Mình chỉ muốn biết chắc.
Cô đi gấp gáp về phía lối đi dẫn tới cửa ra vào tòa nhà. Không dám dừng

lại, cô mở cửa ra, đi qua chỗ những người bảo vệ và vào trong phòng chờ.

Đầu tiên cô nhìn thấy những người phụ nữ - và những cô gái – những

người đã đến trước cô. Chẳng ai có vẻ bằng lòng vì tới đây. Không có
người đàn ông nào. Tiếp đó cô nhìn thấy sự ảm đạm của chỗ này – những
bức tường xám xịt, những chiếc ghế nhựa màu xám, thảm công nghiệp
cũng màu xám nốt.

Lauren tiến đến quầy lễ tân, nơi một nhận viên mỉm cười ngước nhìn cô.
“Tôi có thể giúp gì không?” Người phụ nữ hỏi, rút trong mái tóc ra một

cây bút.

Lauren dựa sát vào và thì thầm, “Ribido. Tôi đã gọi điện xin gặp bác sĩ.”
Người phụ nữ xem xét hồ sơ. “Ồ, vâng. Thử thai.”
Lauren giật mình. Người phụ nữ thực sự đã hét tướng lên từ thai. “Vâng,

phải đấy.”

“Xin mời ngồi.”
Lauren thận trọng tránh mọi ánh mắt trong khi đi tới chỗ chiếc ghế và

ngồi xuống. Cô cúi đầu, xõa tóc xuống hai bên má, và nhìn chăm chú vào
chiếc ba lô đặt trên đùi.

Sau hồi lâu chờ đợi, một người phụ nữ đi vào phòng và gọi tên Lauren.
Cô đứng lên bật dậy và vội vã tiến lên. “Cháu là Lauren.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.