NHỮNG ĐIỀU CHÚNG TA LÀM VÌ YÊU - Trang 287

mạnh mẽ tới mức chính cô phải ngạc nhiên. “Nhưng chúng ta cần nói
chuyện,” cô nói, cố gắng suy nghĩ cho mạch lạc.

“Để sau,” anh nói giọng trầm sâu, tuyệt vọng. Cầm lấy tay cô, anh kéo

cô ra cửa. “Chúng ta hãy về chỗ anh.”

Cô đầu hàng. Không thể không làm thế. “Chúng ta chạy nhé?”
“Chắc rồi.”
Bên ngoài, Angie ngạc nhiên thấy trời còn sáng. Sau đó cô nhớ lại: họ đã

hẹn nhau ăn trưa. Họ chạy dưới mưa qua phố Yesler, rẽ sang phố Jackson.

Conlan tra chìa vào ổ khóa.
Angie áp sát vào anh từ phía sau và vòng tay quanh người anh. Tay cô

trượt xuống dưới thắt lưng anh.

“Chết tiệt,” anh lẩm bẩm, cố gắng thử chìa khác.
Khóa bật mở ra.
Anh đẩy cửa vào và kéo cô về phía thang máy. Khi cửa thang máy mở ra,

họ loạng choạng bước vào, vẫn tiếp tục hôn nhau.

Angie thấy mình như có lửa. Cô vuốt ve anh khắp nơi, hôn anh tới khi cô

thấy mình chóng mặt.

Cô không thể thở được.
Cửa mở ra. Anh ôm cô trong tay và đưa cô đi dọc hành lang. Trong một

vài phút – hay vài giây – họ đã ở trong phòng ngủ của anh.

Conlan dịu dàng đặt cô lên giường. Cô nằm đó, cảm thấy mê muội vì sự

khát khao cô đã từng quên. Cô nói bằng một giọng khàn khàn. “Cởi quần
áo đi anh,” và lật mình nằm chống lên hai khuỷu tay. Anh quỳ ở chân
giường, giữa hai chân cô. “Anh không thể xa em được,” anh thì thầm.
Giọng nói của anh vừa ngạc nhiên vừa thất vọng.

Cô biết sẽ phải trả giá cho khoảnh khắc này.
Nhưng ngay lúc này đây, cô chẳng quan tâm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.