NHỮNG ĐIỀU CHÚNG TA LÀM VÌ YÊU - Trang 340

Cô lục trong các thùng đồ, chuyển một thùng rồi lại một thùng khác

trong khi tiến sâu dần vào trong gian nhà kho. Cuối cùng, cô đã tìm thấy
thứ khiến cô đến đây; nó được nhét vào góc trong. Ba chiếc hộp có đánh
dấu Phòng trẻ.

Lẽ ra cô chỉ đơn giản lấy các thùng đồ và cho chúng vào trong xe, nhưng

cô không thể. Thay vào đó, cô quỳ xuống nền xi măng giá lạnh và mở
thùng đồ. Chiếc đèn Winnie-the-Pooh nằm ngay trên chồng vải trải giường
bằng flannel màu hồng.

Cô biết sẽ cảm thấy như thế nào khi nhìn vào các vật này, mỗi vật dụng

đều được lựa chọn cẩn thận, và chưa bao giờ được sử dụng. Chúng như
những mảnh vụn của trái tim cô, đã thất lạc dọc đường nhưng chưa bao giờ
bị lãng quên.

Cô nhặt một thứ đồ sơ sinh nhỏ xíu màu trắng bị vò thành một nắm và

đưa lên mũi. Chẳng có mùi gì ngoài mùi của thùng các tông. Không có mùi
phấn trẻ em hay dầu gội đầu Johnson.

Dĩ nhiên là không có. Đã có đứa trẻ nào mặc chúng đâu, cũng như chẳng

có đứa trẻ nào từng bước đi dưới ánh sáng của chiếc đèn hình chiếc gầu
nước đựng mật ong của chú gấu Winnie-the-Pooh.

Cô nhắm mắt lại, nhớ lại từng sắc thái của căn phòng trẻ. Nhớ lại cái

đêm cô đã đóng gói tất cả.

Trong đầu cô, cô nhìn thấy bé gái nhỏ xíu với mái tóc sẫm, với đôi mắt

xanh biếc của bố.

“Hãy chăm sóc Sophia của chúng con, bố nhé.” Cô thì thầm, đứng dậy.
Đã đến lúc để các đồ vật này ra khỏi bóng đêm nhạt nhòa của gian nhà

kho. Chúng cần được sử dụng, được cầm nắm, và được chơi cùng. Chúng
dành cho phòng trẻ em.

Cô bê từng thùng một ra xe. Khi cô khóa cửa gian nhà kho lại, trời bắt

đầu mưa.

ANGIE KHÔNG THỂ TIN ĐƯỢC MÌNH CẢM THẤY DỄ CHỊU

NHƯỜNG NÀO. Ngày này đã từng che phủ lên bầu trời của cô bao năm
nay, chặn đứng mọi ánh sáng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.