NHỮNG ĐIỀU CHÚNG TA LÀM VÌ YÊU - Trang 84

Cậu yêu cô; cậu luôn nói với cô như vậy, nhưng dẫu sao.

“Tại sao không?”
Cô chậm rãi đứng thẳng lên. Cuối cùng nhìn cô nhìn cậu. “Cả đời em,”

cô nói, “Em đã phải thấy mẹ nhận tiền của đàn ông. Ban đầu thì gần như
chẳng đáng gì. Tiền mua bia hoặc thuốc lá. Rồi thì năm chục đô để mua
một cái váy mới hay một trăm đô để trả tiền điện. Nó... thay đổi mọi điều,
tiền ấy mà.”

“Anh không phải như mấy người đàn ông kia và em biết thế mà.”
“Em cần chúng ta phải khác như vậy. Anh không thấy sao?”
Cậu chạm vào khuôn mặt cô dịu dàng tới nỗi cô muốn khóc. “Anh thấy

là em sẽ không để anh giúp đỡ em.”

Làm sao cô có thể giải thích điều ấy cho cậu, rằng việc cậu giúp cô sẽ

như một dòng sông nhấn chìm họ xuống? “Chỉ cần anh yêu em,” cô thì
thầm, quàng tay quanh người cậu và ôm chặt lấy cậu.

Cậu nhấc cô lên khỏi mặt đất, hôn cô cho tới khi cô thấy ngất ngây và

mỉm cười trở lại.

“Chúng ta sẽ đi trượt băng, thế thôi.”
Cô muốn vậy, muốn được đắm mình trong cái lạnh, trượt vòng quanh,

vòng quanh và chẳng có gì níu cô lại mặt đất trừ bàn tay ấm áp của David.
“Thôi được. Nhưng em không mang đủ quần áo. Em sẽ phải ghé về nhà.”
Cô không thể không mỉm cười. Cảm giác nhượng bộ, được có một ngày
không rắc rối thật dễ chịu.

Cậu cầm lấy tay cô và dẫn cô ra khỏi phòng ngủ, đi dọc hành lang đến

phòng ngủ của bố mẹ cậu.

“David, anh làm gì thế?” Cô đi theo cậu, cau mày.
Cậu mở cửa và đi tới chỗ tủ quần áo, mở cả cửa tủ ra. Đèn tự động sáng

lên.

Tủ quần áo còn rộng hơn cả phòng khách nhà Lauren.
“Mấy chiếc áo khoác của mẹ ở đằng sau kia. Em chọn một chiếc đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.