NHỮNG ĐÒN TÂM LÝ TRONG THUYẾT PHỤC - Trang 310

niệm ngu xuẩn, thì trí tuệ sẽ mất hết; nếu trong lòng có ý niệm thông minh,
thì trí tuệ sẽ ở bên mình. (1) Tám vị tiên là Hán Chung Ly, Lã Động Tân,
Trương Quả Lão, Lý Thiết Quải, Lam Thái Hòa, Tào Quốc Cửu, Hà Tiên
Cô, Hàn Tương Tử. (1) “Hoàng lương” có nghĩa là kê vàng. Ngày xưa có
Lư Sinh đi thi không đỗ, vào hàng cơm nghỉ chân. Có một lão già cho
mượn một cái gối nằm. Lư Sinh ngủ và chiêm bao thấy đỗ tiến sĩ, làm quan
vinh hiển, gia đình hạnh phúc, con cháu đầy đàn. Tỉnh ra mới biết ấy chỉ là
một giấc mộng. (1) Trăm nghe không bằng một thấy. (2) Tấm đệm tròn
bằng cói, dùng để lót khi ngồi xếp bằng trên đất. (3) Tán chuyện. (4) Chân
trời góc biển đều có giới hạn, còn chuyện ngồi lê đôi mách thì miên man
không bao giờ kết thúc. (5) Chưởng ra lửa. (6) Mắt phóng lửa. (7) Nhấc tay
lên không mất nhiều công sức. (8) Là thanh gỗ mà các quan xử án hay cầm
trong tay để gõ xuống bàn. (9) Công đường xử án. (10) Chết trong lúc ngồi
thiền. (11) Một loại chim tưởng tượng mang lại may mắn, cát tường. (12)
Lời chúc Thiên Hậu thọ tựa thiên thu. (13) Chái nhà. (14) Xứng đôi vừa
lứa. (1) Ảo ảnh. (2) Con cóc. (3) Âm thanh. (4) Lí lẽ vô cùng chính xác,
không thể nghi ngờ. (5) Tìm kiếm an bình giữa chốn phồn hoa, sống cuộc
đời ở chốn hoang sơ thanh vắng. (6) Lưu loát sinh động vô cùng tuyệt diệu.
(7) Ngầm hãm hại. (1) Vì yêu mà sinh ra buồn phiền, vì yêu mà sinh ra sợ
hãi, nếu dứt được yêu chẳng buồn cũng chẳng sợ. (2) Nghĩ một đằng nói
một nẻo. (3) Khó mà có thể quên được ơn của mỹ nhân. (4) Thư sinh sống
đời nhà Minh. Vì lòng trắc ẩn đã cứu một con sói bị thương nhưng con sói
lại có ý định ăn thịt ân nhân. Sau này cụm từ Đông Quách tiên sinh dùng để
chỉ những kẻ lấy oán báo ân. (5) Ác giả ác báo. (1) Dịch nghĩa: Bài thơ
xuân ý tứ sâu xa không nghĩ cho tận được, bèn hỏi chàng có bao nhiêu chỗ
dựa. Đứng ở đầu cầu đưa tờ giấy lên nhìn chăm chú, vườn xanh giữ chặt
tay mi khóa muộn… Hồng trần từ xa xưa đã có nhiều vấn kết, nếu giải
được tương tư sao vẫn còn si mê đến thế. Có tình rồi vẫn còn phải đợi
duyên, không thì trái tim lạnh giữa hai tấm lòng cố chấp. (2) Dịch nghĩa:
Cỏ nước Yên xanh biếc như tơ, cành dâu nước Tần cũng xanh xanh mướt,
trong lòng chàng mong ngóng ngày trở về quê nhà, nỗi nhớ quặn thăt ruột
gan làm thiếp vô cùng thương xót. Gió xuân không quen biết, vì cớ gì mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.