NHỮNG ĐỨA CON CỦA THUYỀN TRƯỞNG GRANT - Trang 76

Jules Verne

Những đứa con của thuyền trưởng Grant

Dịch giả: Phạm Hậu

Phần II - Chương 1

Trở lại tàu “Ducan”

Sau khi xác định hướng đi mới, đoàn thám hiểm quyết định tìm đưởng ra
Đại Tây Dương, đến nơi tàu “Ducan” hẹn đợi.

Sau những ngày đi đường bị lũ lụt vô cùng vất vả, lại gặp cá sấu, mọi người
phải trèo lên cây sống như chim, đêm hôm ấy họ ra đến bờ biển. Glenarvan
bồn chồn suốt đêm không ngủ. Ông và nhà địa lý dõi tìm trong đêm tối ánh
sáng đèn pha của tàu “Ducan”. Nhưng không thấy gì. Đến tảng sáng,
Glenarvan bỗng kêu to lên khiến mọi người thức giấc.
- “Ducan”! “Ducan”!
- Hoan hô! Hoan hô! - Những người cùng đi vừa reo, vừa đổ xô ra bờ
biển.
Thật vậy, con tàu thấp thoáng ngoài khơi cách bờ chừng năm hải lý. Nó
cuốn buồm, chạy chậm bằng hơi nước. Khói tàu tan lẫn trong sương sớm.
- Glenarvan dùng kính quan sát của Paganel theo dõi sự cơ động của
“Ducan”. John Mangles có lẽ vẫn chưa nhìn thấy các hành khách của mình.
Con tàu tiếp tục chạy.

(ảnh trang 127)

Nhưng lúc ấy, Thalcave đã nạp đạn khẩu carbine và bắn về phía tàu. Mọi
người bắt đầu lắng nghe, chủ yếu là dõi nhìn. Tiếng vọng nhắc lại ba lần
tiếng súng của người da đỏ.

Cuối cùng, trên boong tàu xuất hiện một làn khói trắng.
- Họ đã nhìn thấy chúng ta! Glenarvan reo to. – Đó là khẩu đại bác của
“Ducan” đã nhả đạn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.