NHỮNG ĐỨA CON CỦA THUYỀN TRƯỞNG GRANT - Trang 77

Vài giây sau, một tiếng nổ “ầm” vẳng vào bờ, “Ducan” vòng trở lại và tăng
tốc độ, hướng vào mục tiêu vừa phát hiện. Lát sau, qua ống kính quan sát,
Glenarvan thấy chiếc xuồng được hạ trên mạn tàu xuống.
Huân tước bước lại phía Thhaleave đang khoanh chéo tay trước ngực đứng
cạnh con Thauka của mình và nhìn đại dương nổi sóng. Ông nắm tay người
da đỏ, chỉ về phía “Ducan”, nói:
- Bạn đi với chúng tôi nhé!
Anh bạn da đỏ lắc đầu.
- Đi với chúng tôi nhé, bạn! – Glenarvan nhắc lại.
- Không. – Thalcave mềm mỏng trả lời. - Ở đây là Thauka, đằng kia là
thảo nguyên, - anh ta nói thêm và đưa tay chỉ về những đồng cỏ bao la với
một tình yêu mãnh liệt.

Glenarvan hiểu rằng, anh bạn da đỏ không bao giờ chịu rời đồng cỏ, nơi tổ
tiên anh yên nghỉ. Ông hiểu những đứa con của đồng hoang ấy gắn bó như
thế nào đối với nơi chôn nhau cắt rốn của mình, và ông không gặng nữa chỉ
bắt tay Thalcave thật chặt. Ông cũng không nài ép Thalcave ngay cả khi
anh ta cười từ chối không nhận khoản tiền công lao động của mình với lời
lẽ chân tình:
- Hữu nghị thôi mà!
Glenarvan xúc động không biết lấy gì đáp lại tấm lòng của người da đỏ.
Ông rất muốn tặng người bạn thật thà ấy một cái gì để kỷ niệm. Nhưng ông
không còn thứ gì nữa. Cả vũ khí lẫn ngựa đều đã bị mất trong trận lũ lụt.
Những người cùng đi với ông cũng không giàu có gì hơn ông. Trong khi
vắt óc suy nghĩ tìm cách tỏ lòng biết ơn người dẫn đường vô tư, bỗng
Glenarvan thoáng nảy ra một ý thật là hạnh phúc. Ông rút ở trong ví ra một
tấm hình của Helena và đưa cho người bạn da đỏ.
- Đây là vợ tôi, - ông giải thích.
Thalcave trìu mến nhìn tấm ảnh.
- Dịu hiền và đẹp quá! – Anh ta nói một cách giản dị.
Robert, Paganel, thiếu tá, Tom Austin và hai người thuỷ thủ lần lượt chia
tay Thalcave một cách cảm động. Những con người đáng yêu này đều đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.