NHỮNG ĐỨA CON CỦA THUYỀN TRƯỞNG GRANT - Trang 95

- Nhất định là có, - Glenarvan đáp.
- Tôi cũng nghĩ như ngài, - Ayrton nói tiếp, - rằng thuyền trưởng Grant
và hai thuỷ thủ đã thoát nạn, mà nếu họ đã không đến một lãnh địa nào đó
của Anh và không có tin tức gì về họ thì tôi cho rằng họ, cũng như tôi, đã bị
một bộ lạc thổ dân nào đó bắt giữ.
- Ayrton, anh đang nhắc lại chính những điều mà tôi đã kết luận –
Paganel nói. – Rõ ràng thuyền trưởng Grant cùng với hai thuỷ thủ của
mình, sau khi thoát nạn, đã bị những người thổ dân bắt. Nhưng liệu chúng
ta có thể cho rằng họ, cũng như anh, đã bị đưa lên phía bắc vĩ tuyến 37
không?
- Có lẽ đúng, thưa ông, - Ayrton đáp, - các bộ lạc thù địch rất không ưa
sống ở gần những vùng do người Anh cai trị.
- Điều đó làm cho cuộc tìm kiếm của chúng ta thêm phức tạp, -
Glenarvan băn khoăn nói. – Làm sao tìm được dấu tích của những người bị
bắt ấy trên lục địa mênh mông này?
Đáp lại câu hỏi đó là một sự im lặng kéo dài. Huân tước phu nhân Helena
đã đưa mắt dò hỏi những người cùng đi. Thậm chí cả Paganel, trái với lệ
thường, cũng giữ im lặng. Sự sáng trí mọi ngày của ông đã phản lại ông.
John Mangles trong lúc bối rối đã sải những bước dài, đi đi lại lại trong
phòng, như đi trên cầu chỉ huy của tàu mình vậy.
- Ông Ayrton, theo ông thì nên quyết định thế nào – Huân tước phu
nhân Helena quay sang hỏi viên hoa tiêu.
- Thưa phu nhân, tôi sẽ quay trở về “Ducan”, đi thẳng đến nơi xảy ra
tai nạn đắm tàu. – Ayrton nói với một vẻ linh hoạt. – Còn ở đó tôi sẽ hành
đồng phù hợp với tình huống và biết đâu lại chẳng gặp cơ hội may mắn nào
đó.
- Tuyệt lắm! – Glenarvan nói, - nhưng có điều là phải đợi sửa chữa
xong “Ducan” đã.
- À, vậy là tàu của ngài có chỗ bị hư? – Ayrton hỏi.
- Vâng, John Mangles lên tiếng.
- Có nặng không?
- Không, nhưng muốn sửa chữa phải có thiết bị, mà tàu chúng tôi lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.