NHỮNG ĐỨA CON CỦA THUYỀN TRƯỞNG GRANT - Trang 98

Jules Verne

Những đứa con của thuyền trưởng Grant

Chương 4

Ra đi

Chuyến đi đã được ấn định vào ngày mốt, 22 tháng 12. Quả thật, không ai
hi vọng tìm được thuyền trưởng Grant ngay trên vĩ tuyến 37 mà họ đã
quyết định bám sát suốt hành trình. Nhưng ít nhất cũng có thể trông cậy
phát hiện được những dấu tích nào đó về sự có mặt của Harry Grant. Và, dù
sao đi nữa, thì vĩ tuyến ấy cũng dẫn thẳng đến nơi con tàu bị nạn. Điều ấy
mới là chủ yếu.
Nếu Ayrton đồng ý tham gia cùng đoàn thám hiểm, dẫn họ đi qua các khu
rừng của tỉnh Victoria, đến vùng duyên hải phía đông, thì như vậy cuộc
hành trình thừa sức bảo đảm thành công. Glenarvan biết thế, nên muốn
được người đồng hành trước đây của Harry Grant giúp đỡ. Ông hỏi người
chủ nhà xem có đồng ý cho Ayrton tháp tùng họ không. Paddy O’Moore
cho biết ông rất tiếc, nhưng không khước từ lời đề nghị ấy.
- Sao Ayrton, ông đồng ý cùng chúng tôi tham gia cuộc tìm kiếm
những người bị nạn của tàu “Britania” chứ?
(tranh ảnh trang 152)
Ayrton không trả lời ngay câu hỏi ấy. Thậm chí anh ta còn do dự vài phút.
Nhưng sau khi đã suy nghĩ, anh ta nói:
- Tốt thôi, thưa huân tước, tôi sẽ đi với các ông. Thậm chí nếu tôi
không giúp ông tìm được dấu tích của thuyền trưởng Grant thì tôi cũng sẽ
đưa các ông đến nơi tàu của ông ta bị nạn.
- Cám ơn ông, Ayrton, - Glenarvan nói.
- Cho phép tôi hỏi huân tước một câu.
- Ông cứ hỏi.
- Các ông hẹn gặp “Ducan” ở đâu?
- Ở Melbourne.
- Thế còn thuyền trưởng…?
- Thuyền trưởng sẽ đợi lệnh của tôi tại cảng Melbourne!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.