NHỮNG GIA ĐÌNH CỰ TỘC - Trang 124

- Không đâu. Không đâu. Lỗi tại tôi. Tôi đang mải nói, tôi không để ý…

Ồ, với lại giữa hai chúng mình, Olivler ạ. Chuyện đó đâu còn quan trọng gì.

Nàng quàng vào người chiếc áo ngủ.

- Nhưng có một điều tôi không muốn nghe nhắc lại. Đó là những câu dở

hơi ông vừa mới nói. Điều đó đau lòng lắm.

Ông có vẻ chải chuốt, thơm mùi nước hoa, cái nhìn dịu dàng và gương

mặt dù ông không muốn, vẫn giống gương mặt gia đình hoàng tộc Orléana.
Isabelle đã quen với sự có mặt của ông, bao giờ ông cũng ân cần tế nhị làm
cho nàng cảm động.

- Tôi yêu ông nhiều, ông cũng biết!

Vầng trán ông đỏ bừng lên vì sung sướng, vì xấu hổ.

- Cô bé Isabelle ạ. Cô bé ạ. Có lẽ vì cô thương hại tôi, nhưng tôi không

còn trẻ nữa để mà hưởng điều đó. Cô tặng tôi một món quà lớn quá.

Isabelle ngả đầu vào vai ông. Nàng thấy có một ai đó để tựa đầu cũng tốt

quá. Ông ôm nàng một cách khéo léo. Ông cảm thấy bộ ngực hơi nhẽo kia
áp lên, trượt lên ngực ông; đôi tay ông vuốt trên người nàng xuống tơi
hông, con người kém ông đến phân nửa cuộc đời. Rồi ông vùng lùi lại.

- Ồ, xin lỗi. Cô lại nghĩ thế nào đây!

Nàng tò mò nhìn ông:

- Sao thế, Olivler?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.