NHỮNG GIA ĐÌNH CỰ TỘC - Trang 13

- Mẹ thì mẹ thấy con khá lắm Jacqueline ạ. Hai đứa con trong vòng mười

tám tháng, nói gì thì nói, đâu phải chuyện đùa. Mà con chịu đựng giỏi lắm,
thằng bé kháu lắm!

Hầu tước de La Monnerie làu bàu quay lại. Ba người đàn ông bây giờ

đang đứng quanh chiếc nôi, cả ba đều mặc quần áo màu sẫm, cà vạt đính
kim cương. Người ít tuổi nhất là nam tước Schoudler, quản lý Pháp quốc
ngân hàng, ông nội đứa bé và là chồng của vị phu nhân nhỏ nhắn, tóc hoa
râm, nước da tươi tắn kia. Noel Schoudler có khổ người to lớn, lồng ngực,
vòng bụng, đôi môi, mi mắt, tất cả đều nặng nề, vững chãi, mang nét tự tin
của những con người thường dự những cuộc đấu đá trong giới tài chính.

Người đàn ông lực lưỡng, ở tuổi sáu mươi này đang âu yếm nhìn ông cụ

thân sinh, Siegfried Schoudler, cụ tổ, người sáng lập Ngân hàng Schoudler.
Đó là người mà dân Paris thời nào cũng gọi là ngài ”Nam tước Siegfried”.

Cụ già cao lớn mà gầy còm, da sọ có đốm nâu, râu loăn xoăn bên thái

dương, mũi to, nổi gân xanh, mắt kèm nhèm viền vải tây. Cụ ngồi xoạc đầu
gối, lưng còng, luôn mồm gọi ông con trai, và bằng cái giọng pha chút ít
tiếng Áo còn sót lại, cụ rỉ vào tai ông con những điều bí mật mà mọi người
đều nghe toang toang.

Nhân vật sau cùng, đứng cạnh nôi đứa bé là ông ngoại nó, nhà thơ, viện

sĩ lừng danh Jean de La Monnerie. Ít hơn ông anh hai tuổi, gương mặt
giống anh nhưng mệt mỏi hơn, tinh tế hơn, vầng trán hói được mớ tóc vàng
vắt qua che khuất. Ông đứng tựa trên cây gậy chuốt bằng gỗ rừng nhiệt đới.

Ông không tham gia vào câu chuyện gia đình. Ông đứng nhìn đứa bé,

một thứ ấu trùng nhỏ nhoi mà ấm nóng, mù lòa và nhăn nheo, cái đầu chỉ to
bằng nắm tay, vùi trong tã lót. Ông nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.