NHỮNG GIA ĐÌNH CỰ TỘC - Trang 222

- Nhưng sau này đừng có coi Lulu là một con bò sữa đấy nha.

Ông yêu cầu đằng Leroy xuất chi một triệu nữa. Adrien phải bán đi một

mảnh cổ phần của Lulu.

Any Feret lúc nào cũng khôn ngoan khi tính chuyện cho người khác,

khuyên Sylvaine nên chuyển đổi ngân hàng. “Với lại nếu là chị, thì chị cho
vay dài hạn lấy ba phân lãi. Chắc ăn nhất”.

Sylvaine giữ lời hứa, trao cho nàng một trăm ngàn phrăng. Nàng thuê

ngay một căn buồng đằng phố Pompei có ghế bành bọc xatanh trắng và ảnh
nàng ăn mặc sân khấu treo đầy ở bốn góc tường. Căn nhà đồng quê hãy chờ
dịp khác vậy.

Fernande cũng nhận được một trăm ngàn phrăng. Nàng mở cửa hàng bán

mũ áo trẻ em ở khu Montmartre. Ngày ngày nàng ngồi nhìn người qua kẻ
lại ngoài khu phố nàng từng sống đến năm năm, và nàng chẳng nhận ra một
ai.

Hai thế giới sống ở Montmartre chẳng gặp nhau bao giờ. Dân sống ban

ngày, nửa quê nửa tỉnh cần cù, có những bà gác cổng đứng ở bậc thềm
chung cư, những bà nội trợ mũ áo lôi thôi, mặc cả từng xu để mua một cuộc
chỉ. Fernande bắt đầu tiếc cái thế giới kia, cái sống về đêm. Họ có vẻ sung
sướng, trước khi ngủ vùi trong ánh bình minh, họ móc chỗ tiền được
puốcboa đêm trước lấy ra mười phrăng gởi nhờ mua thuốc lá. Nàng từng là
người của cái thế giới kia.

Vốn hay thương thân, bây giờ nàng buồn phiền đã để mất hai đứa con,

quên rằng trước đây nàng chỉ muốn tống cái bầu đi bằng bất cứ giá nào để
mà giữ được miếng cơm. Nàng nghĩ: Với khoản trăn ngàn phrăng này, nàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.