NHỮNG GIA ĐÌNH CỰ TỘC - Trang 24

Chàng nhỏ người hơn mẹ, vai gầy, cái trán dô to quá khổ so với gương

mặt bẹt. Bà cụ bắt đầu bước, thân lắc lư. Bà than thở.

- Phải chi vợ con thu xếp cho mẹ ở đằng nhà, đỡ tốn, đỡ mệt bao nhiêu…

- Nhưng mà nhà chật như vậy, mẹ bảo làm thế nào…

- Cũng có cách, nhưng thôi… Về quê, mẹ sẽ bảo bố là con sung sướng,

con đã nên người… Không nói tới vợ con nữa… mà mẹ cũng không ưa vợ
con.

Simon muốn kêu lên: “Thì con cũng vậy! Không hiểu sao con lại cưới cô

ấy làm vợ!” Chàng bị lấn sát vào người mẹ. Bà lão choán hết cả khoang
cửa ra, bà vạch áo lục lọi trong thắt lưng thu cái vé tàu. Ngay cả bộ đồ
“ngày chủ nhật” của cụ cũng vương mùi sữa chua, mùi phân chuồng.
Simon ghê người, lùi lại.

Sau cùng họ ra tới ke ga. Bà cụ dừng lại nói:

- Kể cũng tội nghiệp. Con không gặp vận, mà bố mẹ thì lo cho con như

vậy.

Simon kêu lên:

- Thôi mẹ đừng kể nữa. Con qua các kỳ thi nhờ học bổng. Nhịn đói, nhịn

khát. Bố mẹ nào có cho một xu… Có, khi con đi làm nghĩa vụ, bố có thí
cho được năm đồng bạc… Ở mặt trận, chẳng được gói quà nào mẹ gửi.

- Biết có tới tay không mà gửi. Sợ lạc, sợ mất chứ!

Simon thấy lạnh, chán không muốn cãi nữa. Bà mẹ tiếp tục phân trần:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.