NHỮNG GIA ĐÌNH CỰ TỘC - Trang 285

- Nào, ông Maublanc.

Lulu tiếp tụ thở phì phò.

Ông có nghe gọi tên, nhưng ông không muốn mở mắt, không thể mở mắt

được, và đây là những gì đang xảy ra với ông đằng sau đôi mi khép kia.

Ông đang đi trên quảng trường Ternes. Một người đàn bà vừa ôm hôn

ông. Ông thấy hài lòng. Ở trên lầu bên kia đường có hai người đàn bà nữa
đang vẫy ông. Nếu ông mở mắt ra thì họ sẽ biến mắt. Nhìn họ thích hơn là
đi trả lời một thằng giám thị chứ! Viên y tá đứng gần đấy nói với Tổng
giám thị:

- Khéo vờ nhỉ. Còn những lúc khác thì…giữ yên được hắn không phải

chuyện đùa.

Trên mặt bàn của Lulu, không có gì hết, ngoài bốn bọc giấy nhỏ được

buộc rất cẩn thận…Viên Tổng giám thị nói:

- Đấy là một trò ông ta thích. Ông ta nhặt sỏi, gói vào giấy, buộc lại.

Giữa lúc đó, ông hoàng Ấn Độ giơ tay kiêu kỳ vẫy viên y tá. Anh này

nói với giám thị.

- Kìa, thằng khốn khiếp kia. Nó lại làm nữa, tôi biết.

Quả thật, ông lão có bộ râu tròn chảy chuốc ấy, thò tay vào trong chăn,

rất khéo léo nhón trên hai đầu ngón tay một cụt phân cứng, to và dài, đưa
lên cho anh y tá xem. Cử chỉ đó của ông cũng rất sang. Chắc tính ông ưa
sạch sẽ, mọi sự đâu ra đấy. Nhưng khi người ta tới thay chăn thì xảy ra
chiến sự. Anh y tá kêu lên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.