NHỮNG GIA ĐÌNH CỰ TỘC - Trang 61

Cô sắp bật cười thì Maublanc gỡ mảnh giấy, đặt lên bàn hai viên ngọc to,

rực rỡ.

- Tôi là một gã cờ bạc. Tôi đánh bạc với ngành tơ sợi, với kim cương,

ngọc trai… với gái đẹp.

Ông cầm một viên trên hai ngón tay dài nghêu, vạch mớ tóc hung của cô

gái và nhét viên ngọc vào vành tai cô.

- Ra gương soi mà xem, có vừa ý không. Hả? Cô nghĩ sao?

Cô bé thấy nóng mặt, hết cả đói. Mắt cô trợn trừng, cô quên mất vai

tuồng. Cô líu lưỡi; cô lấy viên ngọc ra, đặt lên bàn.

- Em không dám. Thưa ông, em không dám…

Ông nhìn cô thản nhiên nói:

- À vậy thì thôi. Tôi tưởng là cô thích ngọc. Tôi nhầm. Bồi! Tính tiền.

Cô định thần lại, cô định kêu lên rằng cô thích lắm, cô đâu dám mơ có

được một hạt như vậy. Có điều cô không kịp nghĩ có nên nhận ngay hay
không. Chậm mất rồi. Ông ta cẩn thận gói hai viên ngọc lại, cẩn thận nhét
vào túi. Ông khoái chí, độc ác liếc nhìn gương mặt lốm đốm tàn nhang
đang thất sắc vì tuyệt vọng, và nói với Any:

- Cô bé trẻ con quá!

Any nghiến răng chẳng nói chẳng rằng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.