NHỮNG GIẤC MƠ Ở HIỆU SÁCH MORISAKI - Trang 19

Vậy nhưng đến tối, tôi đã xoay xở thành công chuyển hơn nửa số

sách sang phòng bên. Tôi cũng giải cứu luôn chiếc bàn trà đang mắc
nạn ở đó. Sách xếp chồng cao ngất tới gần trần nhà trong căn phòng
bên cạnh. Tôi lo có khi sàn nhà long ra mất, nhưng căn nhà có vẻ kiên
cố nên chắc không sao. Tôi bật máy hút bụi, thu sạch đám rác rưởi và
đám bụi đang lờn vờn khắp phòng như những hồn ma xấu xa. Lau
sạch tường và chiếu lót sàn, trông căn phòng đã giống nơi dành cho
người ở.

Cảm giác hài lòng ít nhiều dâng lên trong lồng ngực, tôi đang

đứng chống nạnh trước cửa phòng thì cậu đi lên. Cửa hàng đóng.

“Ồ, cháu đã dọn xong rồi à? Giỏi nhỉ. Nếu Takako là người Anh

cuối thế kỷ 19 thì chắc chắn sẽ là một cô bé giúp việc vạn năng.”

Cậu nói gì tôi chẳng hiểu.
Ôi chao, từ nay trở đi tôi buộc phải hòa thuận với người này đây.
“Cháu mệt rồi nên đi ngủ đây ạ.”
“Ừ, cháu nghỉ ngơi đi. Sáng mai nhờ cháu nhé.”
Cậu vừa rời cửa hàng là tôi liền đi tắm rồi để nguyên tóc ướt

trườn vào bộ chăn nệm toàn mùi ẩm mốc.

Tôi tắt điện. Căn phòng đột nhiên lặng như tờ. Dường như đám

sách đầy ứ đã nuốt trọn lấy mọi âm thanh.

“Sống ở đây một thời gian sao? Liệu có quen được không đây?”

Tôi nhìn lên trần nhà tối mờ, cảm thấy chênh vênh. Nhưng cảm giác
đó chỉ kéo dài trong khoảnh khắc. Một giây sau tôi đã ngáy khò khò.

Trong mơ, tôi là cô người máy giúp việc sống ở một thành phố

tương lai.

Tất thảy mọi tòa nhà trong thành phố ấy đều xây bằng sách cũ.

Sáng hôm sau mở mắt ra, tôi không nhớ mình đang ở chỗ nào. Tôi đưa
mắt nhìn chiếc đồng hồ báo thức đặt bên cạnh, kim đồng hồ chỉ mười
hai giờ mười hai phút.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.