NHỮNG GIẤC MƠ Ở HIỆU SÁCH MORISAKI - Trang 78

“Thế ạ.”
Chẳng biết tôi đã bị cuốn theo nhịp của cô Momoko tự lúc nào.

Vậy ra hai người họ đã gặp nhau trong thời gian cậu mang nỗi trăn trở
đi du lịch khắp thế giới. Mà lại là ở Paris lãng mạn. Song điều tôi thấy
khó hiểu nhất là tại sao cô Momoko lại ở Paris khi ấy. Tôi thử hỏi
nhưng cô chỉ trả lời, tuổi trẻ mà, rồi không nói thêm gì nữa đoạn lảng
sang chuyện khác. Đúng là một người nhiều bí mật.

“Nói chung bọn cô đã gặp nhau như thế rồi quay về Nhật Bản kết

hôn, bị mọi người nhìn bằng ánh mắt lạnh nhạt. Nhưng từ khi ông
cháu ngã bệnh, người này quyết định tiếp quản cửa hiệu thì bọn cô đã
cùng nhau quyết tâm cố gắng để khiến mọi người phải nhìn nhận lại
đấy.”

“Anh thì chẳng định khiến ai thay đổi cách nhìn đâu,” cậu lại xen

ngang.

“Đừng nói điêu. Hồi ấy anh đã mang nhiều ám ảnh với bố đúng

không? Gì chứ chuyện đó em để ý thấy rõ đấy.”

Cậu chẳng bào chữa được lời nào, thoái chí luôn. Vợ cậu mà cậu

chẳng phản kháng tí gì. Đây là lần đầu tiên tôi được tận mắt chứng
kiến cậu như thế nên mấy lần suýt phì cười.

Song, là người ngoài cuộc nhìn vào tôi chỉ thấy hai vợ chồng họ

thực quá đỗi hòa thuận. Tuy nghe kỳ lạ nhưng tôi cảm thấy ghen tị với
mối quan hệ của hai người họ.

Không khí gắn bó ấy, mà có lẽ diễn tả từ “đồng chí” hay “tâm

giao cũ” phù hợp hơn thay vì từ “vợ chồng” hẳn nhiên có sức mạnh
khiến ngay cả tôi cũng thấy lòng thư thái.

“Cửa hiệu còn nhiều việc nên...”
Cậu lầm bầm giải thích rồi rút khỏi cuộc tranh luận, cô Momoko

liền kéo tôi lên căn phòng trên tầng hai. Thế rồi y hệt như nói chuyện
bí mật, đột nhiên cô ngồi sát lại gần tôi.

“Takako này, từ giờ trở đi cô cháu mình thân hơn nhé.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.