NHỮNG KẺ BẤT KHUẤT - Trang 169

Ngọc Thụy dẫn hai đứa trẻ đi lãnh cơm xong đem về lều. Nhìn chúng nó ăn
ngốn ngấu Ngọc Thụy buồn rầu lắc đầu thở dài.

- Hai em tên gì?

Vừa nhai đứa con gái vừa trả lời.

- Thưa cô em tên Bạch, còn em của em tên Hải. Quê của tụi em ở Hội An...

- Làm sao hai em lại lạc vào đây?

- Thưa cô một bữa đi học về thời tụi em gặp một đám người đông vô số kể
không biết ở đâu kéo đến. Tò mò tụi em hỏi họ đi đâu và họ bảo đi tị nạn
cộng sản. Tụi em bị họ xô đẩy lạc không biết đường về. Sau đó thời họ nắm
tay dẫn đi ra bờ biển rồi tụi em bị đẩy lên chiếc tàu lớn lắm. Thưa cô em
nhớ ba má em muốn về Hội An...

Ngọc Thụy thở dài. Hai đứa trẻ bất hạnh này là nạn nhân trong số trăm
ngàn nạn nhân của cộng sản. Chỉ có điều chúng nó còn quá trẻ để có đủ sức
đương đầu với nghịch cảnh cũng như mọi khó khăn do đời sống đem đến.

- Thưa cô lúc mới vào đây tụi em theo một gia đình nọ. Nhưng rồi họ cũng
không nuôi nổi tụi em. Họ đuổi tụi em ra khỏi nhà. Tụi em không có chỗ ở
vì người lớn họ dành hết. Tụi em không có cơm ăn. Nhiều khi phải nhịn đói
từ sáng tới chiều. Khi nào dư họ mới phát cho tụi em...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.