NHỮNG KẺ BẤT KHUẤT - Trang 242

Ngơ ngẩn. Anh quên luôn điếu thuốc đang cháy trên tay mình. Ngồi im lìm
suy nghĩ giây lát Quốc đi về phía bộ tư lệnh của tướng Hiếu. Phải chờ đợi
chừng mười phút anh mới nghe được giọng nói của Đình Anh. Quốc từ từ
kể cho Đình Anh nghe về cái chết của Thạnh.


Đám tang của Thạnh không có nhiều người tham dự trừ mấy người lính
trong đơn vị. Ba đứa trẻ mếu máo khi người ta hạ huyệt. Chúng nó còn quá
trẻ để hiểu được sự mất mát. Chỉ có Mai mới biết là cái chết của Thạnh sẽ
gây cho nàng nhiều đớn đau và khổ sở về tinh thần lẫn vật chất. Nàng sẽ
phải vô cùng vất vả mới có thể tạm nuôi ba đứa con còn nhỏ dại trong thời
buổi kinh tế khó khăn và tình hình chiến tranh càng ngày càng thêm nặng
độ.


Quốc đứng tần ngần trước ngôi nhà nhỏ trong khu Lò Heo thật lâu mới giơ
tay gõ cửa. Có tiếng chân bước nhẹ rồi cánh cửa mở ra. Mai mở lớn mắt
nhìn người lính biệt động đang đứng trước mặt mình. Trời ơi... Quốc của
nàng... Quốc của một thời xa xưa. Quốc của mười mấy năm không gặp.
Ánh mắt buồn u uẩn nhưng thấp thoáng nụ cười. Khuôn mặt xương xương
gầy gò. Làn da xạm đen vì nắng lửa chiến trường.

- Anh Quốc...

Mai chỉ nói được hai chữ. Hai chữ thôi nhưng vô vàn ý nghĩa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.