NHỮNG KẺ ĐIÊN RỒ PHẢI CHẾT - Trang 336

không? Tôi vẫn nói rằng nàng ta là một phủ thủy cao cường mà. Tôi chưa
vận hết mười hai thành công lực để ném đâu mà chính nàng ta thi triển
khinh công thượng thừa đấy! Vèo! Huỵch! Một cao thủ, nhưng mới chỉ là
một cao thủ hạng xoàng!
Tôi trừng mắt nhìn ông:
- Tôi nghĩ ông sắp hoá rồ đến nơi rồi đấy. Ông nên đi khám bác sĩ thì hay
hơn.
Giọng tôi lạnh. Tôi không thể quên hình ảnh Wendy nằm trên vỉa hè như
một con cua gãy càng.
- Ôi dào, nàng ta rồi sẽ ổn thôi, - Osano nói. - Và cậu không hỏi tại sao.
Hay cậu nghĩ rằng tôi ném tất cả các bà vợ cũ qua cửa sổ?
- Đó không phải lý do khoan miễn, - tôi nói.
Osano lại cười nhăn nhở:
- Cậu không biết Wendy đâu. Tôi cá là khi tôi kể với cậu nàng ta đã nói gì
với tôi, ắt cậu sẽ đồng ý sẽ cũng hành động như tôi thôi.
- Cá đấy, - tôi nói.
Tôi đi vào phòng tắm, nhúng ướt một cái khăn mặt, vắt cho ráo nước rồi
ném cho ông. Ông lau mặt, lau cổ và thở ra khoan khoái khi nước lạnh làm
mát làn da.
Osano vẫn ngồi trên giường nhưng chồm người về phía trước:
- Nàng nhắc nhở tôi là hai tháng qua nàng đã viết thư cho tôi để xin tiền
cho mấy đứa con. Tất nhiên là tôi không gửi tiền cho nàng vì nàng chỉ đem
tiêu riêng cho mình. Rồi nàng nói không muốn làm phiền tôi trong khi tôi
đang bận ở Hollywood nhưng vì đứa con trai nhỏ bị viêm màng tuỷ sống,
nàng không còn đủ tiền nên phải đưa con vào nhà thương từ thiện của thành
phố. Cậu có thể tưởng tượng nàng và hành động như thế nào không? Nàng
ta không gọi để báo cho tôi là thằng bé ốm, vì muốn đổ vấy mọi tội lỗi lên
đầu tôi.
Tôi biết Osano yêu tất cả con của ông, từ những bà vợ khác nhau, như thế
nào. Tôi vẫn ngạc nhiên về điều này. Ông luôn gửi quà sinh nhật cho mọi
đứa con và ông vẫn thường sống với chúng trong những tháng hè. Và thỉnh
thoảng ông cũng ghé thăm chúng để dẫn chúng đi xem hát, đi ăn hoặc xem

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.