NHỮNG KẺ ĐIÊN RỒ PHẢI CHẾT - Trang 451

mênh mông với một bàn hội nghị dài. Cully ném chiếc vali lên bàn và mở
khoá. Tôi phải thừa nhận rằng việc mục kích cảnh đó thật ấn tượng. Chiếc
vali được nhét đầy tiền Nhật mới cứng, in bằng mực đen trên giấy xanh-
xám.
Tay Âu-Á nhấc điện thoại và xổ ra một tràng lệnh bằng tiếng Quảng Đông.
Vài phút sau căn phòng lố nhố các thư ký ngân hàng. Khoảng mười lăm
người, tất cả đều đồng phục comple den bóng, bu quanh chiếc vali tiền.
Phải mất hơn ba tiếng để cả bọn đếm và cộng tiền và kiểm lại. Rồi tay Âu-
Á dẫn chúng tôi trở lại căn phòng ông ta, ghi một số chứng từ, rồi ký tên
đóng dấu và đưa cho Cully. Cully nhìn lướt qua các chứng từ rồi bỏ chúng
vào túi. Tổng kết các chứng từ là một tờ biên nhận nhỏ.
Cuối cùng chúng tôi đứng nơi đường phố ngập ánh nắng chiều bên ngoài
ngân hàng. Cully phấn khởi tột độ:
- Phi vụ đã hoàn tất, - anh reo lên. - Giờ đây chúng ta có quyền thơ thới hân
hoan trở về nhà
Tôi lắc đầu:
- Làm sao anh lại chấp nhận một nguy cơ đến như vậy? - tôi hỏi - Đó là
một cách điên rồ để xử lý một số tiền như vậy.
Cully cười với tôi:
- Chứ cậu nghĩ chuyện điều hành một casino ở Vegas là một loại hình kinh
doanh nào? Đều may rủi cả thôi! Mình làm một công việc đầy tính chất hên
xui may rủi. Và trong chuyện này mình thường có một tỷ lệ may mắn nhiều
hơn.
Khi chúng tôi ngồi vào trong taxi, Cully bảo tài xế đưa chúng tôi đến phi
trường.
- Lạy chúa, - tôi nói - Chúng ta bay qua nửa vòng trái đất, vậy mà iôi không
được cả một bữa ăn Tàu ở Hongkong sao?
- Đừng ép vận may của chúng ta quá, - Cully nói - Có thể một kẻ nào đấy
nghĩ bậy rằng chúng ta còn mang tiền trong người. Hãy vù ngay về pháo
đài của chúng ta là an toàn nhất. Lúc đó chúng ta đếch còn phải sợ mặt nào
và an tâm tận hưởng thành quả của chiến thắng, tha hồ ca vang khúc khải
hoàn?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.