NHỮNG KẺ ĐIÊN RỒ PHẢI CHẾT - Trang 481

Vào một ngày chủ nhật, khi tôi lên bảy và Artie lên tám, chúng tôi được
bảo phải mặc bộ đồ đồng phục của viện. Bộ jacket màu xanh nhạt, sơ mi
trắng hồ cứng, thắt nơ xanh sậm, quần nỉ tráng, giày trắng.
Chúng tôi được chải tóc gọn ghẽ và mang đến phòng tiếp tân của cô trưởng
điều hành cô nhi viện, nơi đó một cặp vợ chồng trẻ đang chờ xem xét
chúng tôi.
Thủ tục là chúng tôi được giới thiệu và bắt tay, biểu lộ phong cách dễ
thương nhất, ngồi vòng tròn nói chuyện và làm quen với nhau. Sau đó tất cả
cùng tản bộ qua các mảnh sân của cô nhi viện, đi qua khu vườn rộng lớn,
qua sân đá bóng và các dãy phòng học. Điều tôi nhớ rõ là người đàn bà ấty
rất đẹp. Khiến một đứa bé bảy tuổi như tôi lúc ấy cũng si mê bà.
Hiển nhiên là chồng bà cũng yêu bà nhưng không quá mê cuồng với ý
tưởng đó. Cũng hiển nhiên là trong ngày ấy bà ta mê ngay Artie, nhưng
chẳng thèm để mắt đến tôi. Và thực sự tôi không thể trách bà.
Ngay hồi mới tám tuổi, Artie trông đã đẹp trai theo kiểu người lớn. Chỉ vì
mọi nét trên khuôn mặt của anh đều được khắc hoạ rất toàn hảo và dù
người ta nói chúng tôi giống nhau và nhìn là biết ngay chúng tôi là anh em,
tôi biết rằng tôi chỉ là một bản sao nhoè nhoẹt của anh, như thể anh là mẫu
đầu tiên được đổ khuôn nên mọi nét đều rõ ràng, sắc sảo. Còn tôi là mẫu
đúc thứ nhì nên bị dính vào những nguyên liệu còn trên khuôn nên các
đường nét thô hơn với đôi môi dày hơn, lỗ mũi bự hơn. Artie có nét thanh
nhã của một thiếu nữ, trái lại tôi có khung xương dày và nặng hơn. Song
nhờ đó mà tôi có thể lực khoẻ hơn những đứa đồng trang lứa rất nhiều. Dầu
sao tôi cũng chẳng hề ganh tị với anh Artie. Cho đến ngày hôm đó.
Đêm hôm đó chúng tôi được cho biết rằng cặp vợ chồng nọ sẽ quay lại vào
ngày chủ nhật tới để quyết định xem họ có thể nuôi cả hai hay là chỉ một
trong hai đứa. Chúng tôi cũng được cho biết rằng họ rất giàu và tầm quan
trọng của việc chúng tôi được nhận làm con nuôi, ít ra là một đứa.
Tôi nhớ cô bảo mẫu đã nói chuyện tâm tình với chúng tôi. Đó là một trong
những chuyện tâm tình mà người lớn nói với trẻ côn, cảnh giới chúng
chống lại những cảm xúc xấu xa như lòng ghen tị ganh ghét, sự hằn học ác
ý và thúc giục chúng tôi phải có một tâm hồn độ lượng mà chỉ có các vị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.