NHỮNG KẺ ĐIÊN RỒ PHẢI CHẾT - Trang 562

Mario Puzo

Những kẻ điên rồ phải chết

Dịch giả: Phan Quang Định

Chương 50

Charlie đã đưa Osano vào Bệnh viện Saint-Vincent, vì thế chúng tôi nhất trí
gặp nhau tại đó. Khi tôi đến nơi, Osano đang nằm trong phòng riêng và
Charlie ở bên ông, ngồi trên giường để ông đặt một bàn tay trong lòng
nàng. Charlie để tay nàng trên bụng Osano. Thấy tôi. Ông ngồi dậy trên
giường, trông dáng vui vẻ hình như bớt mập đi và không có vẻ gì của một
kẻ sắp nghỉ chơi với cuộc đời cả.
Tôi nhìn qua căn phòng bệnh viện. Không có vẻ gì của một căn phòng
thuộc khu chăm sóc đặc biệt cả. Không có ống truyền dịch, không có điều
dưỡng trực. Tôi thấy nhẹ nhõm và nghĩ chắc là Charlie đã lầm và xét cho
kỹ, chắc là Osano không sắp chết đâu.
Osano lạnh lùng nói:
- Chào Merlyn. Chắc cậu đúng là pháp sư thật đấy. Bằng cách nào cậu
khám phá ra tôi ở đây vậy? Điều này được giữ bí mật mà.
Tôi chẳng muốn vòng vo tam quốc hay nói nhăng nói cuội làm gì, thế nên
nói toạc ra:
- Charlie Brown cho tôi biết. - Có lẽ nàng không được phép cho tôi hay,
nhưng tôi không thích nói dối.
Charlie chỉ cười khi thấy Osano chau mày.
Osano nói với nàng:
- Anh đã bảo em chỉ mình anh và em thôi mà. Không để ai khác biết cả.
Charlie lơ đãng trả lời:
- Em biết anh muốn Merlyn mà.
Osano thở ra:
- Thôi được, - Ông nói. - Em đã ở đây cả ngày Charlie à. Em có thể ra
ngoài xem phim hoặc nghỉ ngơi, hoặc dùng kem chocolate hay các món ăn
Trung Hoa. Dù sao, đêm nay em cứ ở ngoài đi. Sáng mai gặp lại em.
- Đồng ý, - Charlie đáp. Nàng ra khỏi giường.
Nàng đứng rất gần Osano và ông ta với một động tác không hẳn là dâm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.