NHỮNG KẺ ĐIÊN RỒ PHẢI CHẾT - Trang 588

Anh ngồi xuống ghế sofa vòng một tay ôm Crystin và hôn nhẹ nàng.
- Anh đã xé hết mọi giấy nợ của em, - anh nói.
- Em không còn phải lo lắng nữa và anh sẽ bảo phòng thủ quỹ đưa cho em
con số phỉnh trị giá năm trăm đô-la để tối nay em đánh bài cho vui.
Crystin cười mừng rỡ và nói:
- Cully, em thật không tin nổi. Anh đúng là phúc thần của em.
Rồi nàng ôm siết chàng, gục đầu vào vai chàng, và ngước mắt nhìn lên, tia
nhìn của người em bé bỏng với lòng biết ơn vô hạn!
Khi Crystin rời đi, Cully không ngủ lại được. Cuối cùng anh đi xuống khu
casino. Anh thấy Crystin ở bàn blackjack. Nàng có một chồng con phỉnh
loại một trăm đô-la để trước mặt.
Nàng vẫy tay gọi chàng đến và cười rạng rỡ:
- Cully đêm nay em hên quá. Em thắng được một ngàn hai trăm đô-la rồi
đấy.
Nàng bốc một nắm con phỉnh lên và đặt nó vào tay anh:
- Phần này cho anh. Em muốn anh nhận chúng.
Cully đếm các con phỉnh. Mười con tất cả. Một ngàn đô.
Anh cười và nói:
- OK, anh giữ chúng cho em. Ngày nào đó em sẽ cần để chơi bài tiếp.
Rồi anh rời nàng và đi về văn phòng của anh, ném các con phỉnh vào trong
một hộc bàn giấy. Anh lại nghĩ đến việc gọi Merlyn nhưng rồi quyết định
chống lại ý muốn đó.
Anh nhìn quanh văn phòng. Chẳng còn việc gì để anh làm nữa, nhưng anh
cảm thấy dường như mình còn quên điều gì, một điều khá quan trọng mà
nhất thời anh không nhớ ra được. Nhưng giờ này đã quá trễ. Trong vài giờ
nữa anh sẽ có mặt ở Los Angeles và lên máy bay trực chỉ Tokyo.
- *
Đến Tokyo, Cully gọi taxi đưa đến văn phòng Fummiro. Các đường phố
Tokyo đông đúc, phần lớn mọi người đều mang mặt nạ trắng để chống lại
bầu khí bị ô nhiễm nặng. Ngay cả những công nhân xây dựng với bộ áo
khoác màu đỏ chói và mũ bảo hiểm màu trắng che kín đầu cũng mang mặt
nạ y tế. Vì lý do nào đó mà khi nhìn thấy cảnh tượng ấy, Cully cảm thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.